Ngày hôm sau, từ khi trở về từ quán bar, Cố Văn Hi cả ngày vẫn chưa ra khỏi cửa, yên ổn an nhàn làm ổ trong chung cư.
Trước kia cậu vô cùng khinh thường cuộc sống sinh hoạt của trạch nam, khi có thời gian rảnh rỗi thì cậu sẽ đi du lịch một mình, nếu không thì đi bar tụ họp với bạn bè.
Buổi chiều cậu ngủ một giấc, rèm cửa trong chung cư là màu nâu sẫm, che ánh sáng rất tốt. Trong lúc mơ màng, cậu nghe thấy tiếng nhạc vang lên từ điện thoại, tưởng là đồng hồ báo thức nên đưa tay chọt chọt vào màn hình, thế nhưng tiếng vẫn còn vang. Cậu miễn cưỡng mở mắt, thì ra là Tằng Bạc Niên gọi đến.
"Alo?" Cậu lười nhác hỏi.
"Văn Hi, mày đang ngủ hả?"
"Hả," Cố Văn Hi ngáp một cái, tay phải che miệng, "không sao."
Tằng Bạc Niên đi thẳng vào vấn đề: "Ngày mai tao rảnh nên tụi mình gặp nhau đi."
Với tính cách của Tằng Bạc Niên thì chắc chắn cuộc tụ họp không chỉ có hai người họ, Cố Văn Hi rút kinh nghiệm từ ngày hôm qua, nhìn hết một lượt danh sách người đi.
Không có Cảnh Nhiên, cũng không có Tưởng Thần. Cố Văn Hi hài lòng đồng ý.
Trong phòng ấm áp, lúc ngủ cậu chỉ mặc áo thun và quần đùi, thức dậy cũng không thay đồ ngay mà đi đến kéo rèm cửa sổ ra, phòng ngủ tối tăm lập tức được rót đầy ánh mặt trời.
Cố Văn Hi trở lại mép giường cầm điện thoại lên. WeChat của cậu thêm rất nhiều bạn, lại không thường lên xem, phía trên có một đống con số
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s2-yeu-tua-hoi-say/1052131/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.