https://youtu.be/VoWH6bPetpc
Ngày ấy Cố Văn Hi từ nhà hàng trở về, cậu đặt quyển《 Biên thành 》đã mua trong hiệu sách lên tủ đầu giường, lật lật hai trang. Nội dung trong tiểu thuyết thật sự không nhiều, cậu cảm thấy có hơi nhạt nhẽo, nhưng cũng có chỗ cậu thấy hứng thú, đó là cảnh đã nửa đêm rồi mà em trai lại đứng cách khe suối hát cho cô gái nghe, trong mơ cô gái còn hái được một nhành cỏ tai hổ.
Dưới ánh trăng, bên khe suối, côn trùng cùng hòa vang tiếng ca, tiếng ca còn len lỏi vào mộng..... Chắc là khung cảnh vô cùng lãng mạn.
Có lẽ là đọc được đoạn này nên buổi tối lúc ngủ Cố Văn Hi cũng mơ thấy nước, nó trong vắt đến nỗi có thể thấy được đá vụn dưới lòng sông. Cậu nhớ đây là nơi cậu đã từng đi dạo qua, Đỗ Vân Nghiên từng ở bên bờ sông hái quả dại.
Trong mơ là khung cảnh ban ngày, mặt trời treo trên cao, cậu đi đến gần bờ sông thì mơ hồ thấy được một bóng người đang đưa lưng về phía cậu, người nọ chăm chú nhìn vào mặt nước, cũng không biết là đang nhìn gì.
Cố Văn Hi đi tiếp đến gần bờ sông, muốn nhìn xem có phải là Đỗ Vân Nghiên hay không, nhưng lúc còn khoảng một mét nữa là cậu đã đến gần người nọ thì bóng người đột nhiên biến mất, mặt nước vẫn trong vắt như cũ, phản chiếu ánh mặt trời lấp lánh.
Cố Văn Hi lập tức bừng tỉnh, trời vừa mới sáng, vẫn còn hơi âm u.
Buổi chiều có cuộc tụ hợp với bạn bè, là Tằng Bạc Niên gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s2-yeu-tua-hoi-say/1052130/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.