Lá cây trên đầu phiêu dạt theo làn gió mà chậm rãi dừng bên chân, Cố Văn Hi nhặt nó lên, có chút nhàm chán ép thẳng cuốn lá vàng khô.
Đỗ Vân Nghiên kêu cậu đợi một lát rồi cầm một ít đồ ăn ra —— trái cây và bánh mì tự làm, thậm chí còn có một túi thịt khô để cậu mang theo ở trên đường.
Sau khi nhìn thấy, Cố Văn Hi "Xùy" cười một tiếng, cuộc trò chuyện bị cắt ngang vào đêm giao thừa đó vẫn không khiến hai người xấu hổ mà trái lại cậu còn cảm thấy may mắn vì mình chưa quá xúc động mà nói ra.
Những lời tình tứ như "thích" hay thậm chí là "yêu", đối với Cố Văn Hi mà nói thì cũng chẳng khó để mở lời. Nhưng khi đối diện với Đỗ Vân Nghiên, ngày đó còn chưa kịp thổ lộ, có lẽ những lời phù phiếm đó cũng không thể coi là "sự lựa chọn ý nghĩa".
Ánh nắng ban mai yếu ớt kéo ra bóng dài của hai người trên mặt đất, rõ ràng là đứng cách nhau một khoảng mà bóng lại cứ như dựa sát vào nhau.
Thẻ tín dụng của Cố Văn Hi đã tan băng, cậu muốn trả tiền ăn ở nhưng Đỗ Vân Nghiên không nhận: "Không cần, cũng không phải là cậu không làm gì."
"Tôi phụ anh thì sao có thể bù được tiền phòng chứ ——" Cậu bỗng nhiên dừng lại, ánh mắt đảo một vòng lên mặt đối phương, "Hay là do anh cảm thấy tôi đặc biệt nên mới không lấy tiền? Nếu là như vậy thì tôi cũng không khách khí nữa đâu." Cậu không cho Đỗ Vân Nghiên cơ hội phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s2-yeu-tua-hoi-say/1052127/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.