*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Gần đến cuối năm, tuy Đỗ Vân Nghiên nói không có gì đặc biệt nhưng Cố Văn Hi vẫn cảm thấy hương vị năm mới ở nơi này nồng đậm hơn so với ở thành thị nhiều.
Ở trước cửa mỗi nhà đều thay câu đối mới, còn treo đèn lồng và nút thắt cát tường(1),nghe nói qua lễ thì sẽ có biểu diễn văn nghệ, thôn dân đã bắt đầu tập luyện từ sớm, lúc nào cũng có thể nghe được tiếng chiêng la trống nhạc ồn ào náo nhiệt, những người đi học hay đi làm ở bên ngoài cũng lục tục hồi hương, nhân khí rất vượng.
Bác Thắng và thím Lưu đi đến thành phố ăn tết cùng con cái, sẵn tiện ở đó một tháng luôn. Con họ lái xe về đây, Cố Văn Hi gặp mặt người nọ, là một người đàn ông trung niên hơn bốn mươi. Trò chuyện một lúc thì Cố Văn Hi biết được lúc trước Đỗ Vân Nghiên nhìn anh ta đổi lốp xe mới học được.
Nhà trọ dân cũng chuẩn bị dán câu đối xuân, Đỗ Vân Nghiên lấy ra giấy đỏ chuẩn bị viết chữ lên.
Qua giữa trưa, Cố Văn Hi nhàm chán ghé người nằm lên bàn ở lầu một, nhìn anh làm việc.
"Anh từng học thư pháp sao?"
"Không có, chỉ hứng thú mà thôi." Đỗ Vân Nghiên lại chấm bút lông vào mực nước, bắt đầu viết xuống một chữ.
"Hồi nhỏ tôi có học được một năm nhưng mà vẫn không viết đẹp bằng anh được."
Tay anh vẫn chưa dừng lại, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s2-yeu-tua-hoi-say/1052126/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.