7:30 sáng.
Mã Hán lái xe, chở Mã Hân đang ngáp dài, vòng vào ga ra cảnh cục.
Vừa dừng lại thì nhìn thấy Triệu Hổ đang mở cửa xe chui ra.
Mã Hân trên tay cầm một cái bánh kẹp, nghiêng đầu nhìn Triệu Hổ đang lắc lắc chìa khoá đi tới..
“Hổ Tử… Sao anh lại ăn mặc vầy?” Mã Hân mở to mắt nhìn từ đầu đến chân Triệu Hổ..
Triệu Hổ vừa thấy Mã Hân, thì cười hì hì, “Em gái, còn bánh kẹp không?”.
Mã Hân quay lại tìm trong xe, cô mua mấy túi lận, vừa quay đi chợt nghe “a ô” một tiếng..
Mã Hân quay phắt lại, thì thấy bánh kẹp trên tay bị Triệu Hổ cắn mất hơn phân nửa..
….
“Ngô!” Triệu Hổ vừa nhai vừa gật gù, “Hôm nay chiên giòn quá nga!”.
Mã Hân từ trước đến nay vốn rất dũng cảm, ngoại trừ bảo vệ Lạc Thiên bảo vệ Dương Dương ra còn luôn bảo vệ thức ăn, vừa nhìn thấy miếng bánh kẹp chỉ còn một nửa trong tay, lông tóc đều dựng đứng, đạp cửa xe hô lên, “Triệu Hổ!”.
Triệu Hổ xoay người bỏ chạy..
Mã Hán không nói gì lắc đầu, cũng bước xuống xe, thuận tay lấy túi bánh kẹp trong xe ra rồi nắm lấy Mã Hân đang nổi trận lôi đình, “Còn nhiều mà, xù lông làm gì a.”.
Mã Hân căm giận tiếp tục gặm bánh..
Lúc này, có hai chiếc xe cùng nhau tiến vào..
Một là chiếc xe thể thao màu bạc, của đội trưởng bọn họ, phía sau là chiếc jeep màu đen, của Triệu Trinh.
Mở cửa xe, Bạch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651897/quyen-15-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.