(xuân ~ Tết, vận ~ vận chuyển, xuân vận na ná là về quê ăn Tết a)
Xuân vận đã đến.
Trong phòng làm việc SCI, Bạch Ngọc Đường ngồi trên ghế, cặp chân dài gác lên lưng chiếc ghế xoay, nghiêng người nhìn Tương Bình đang điên cuồng gõ bàn phím, “Thế nào rồi?”.
“Vào không được a!”.
“Một hacker cao cấp như cậu mà ngay cả một trang web bán vé cũng vào không được?!”.
Tương Bình đẩy đẩy gọng kính đúng chất trạch nam, rất nghiêm túc quay đầu lại, “Đội trưởng, lượng người online rất nhiều! Hacker cũng có lúc bất lực chứ!”
“Vậy cậu làm cho nó đừng kẹt nữa a!”.
Tương Bình tiếp tục đẩy kính, “Toàn bộ người trong cảnh cục đều ở trên đó mua vé làm sao không kẹt được a?!”.
“Internet của toàn bộ cảnh cục đều do cậu quản, cậu chặn hết bọn họ phải không phải là được sao?!” Bạch Ngọc Đường hạ lệnh, “Nhanh lên, có làm sao cũng phải mua được hai vé giường nằm!”.
Tương Bình trưng ra vẻ mặt khinh bỉ, “Như vậy sao được? Anh là cùng cục trưởng Bao đánh cược chứ có đợi vé về nhà đâu! Dưới lầu vài trăm người mua vé đó, bị kẹt mạng rồi kéo cả lên đây em đánh không lại a!”.
“Ách…”.
“Còn chưa mua được?” Triển Chiêu cầm cái bánh trứng trong tay nhìn qua, “Lâu lắm rồi a?”.
Bạch Ngọc Đường đỡ trán..
“Anh, anh mua vé làm gì?” Bạch Trì tay cầm mấy ly trà sữa cùng Triệu Trinh đi vào hiếu kỳ hỏi Bạch Ngọc Đường.
Bạch Ngọc Đường sờ sờ cằm..
Sự tình phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651896/quyen-15-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.