Nghe được Mã Hán nói, tất cả mọi người cùng nhau nhìn về phía con thuyền cổ màu trắng.
Trên thân thuyền loang lổ rỉ sắt, cùng với gió táp mưa sa quanh năm tạo thành một cảm giác tang thương, cộng thêm màn biển đen kịt xung quanh càng làm tăng thêm một tầng âm trầm, yêu dị, mang theo vị đạo khiến người khác lo lắng không yên quanh quẩn bốn phía..
“Ha~”
Bầu không khí đang ngưng đọng, Triệu Tước đột nhiên không nhẹ không nặng cười khẽ một tiếng..
Mọi người lập tức soạt một tiếng, quay đầu lại nhìn ông ta.
Triệu Tước ngửa mặt nhìn những ngôi sao trên trời, mở miệng, “Hôm nay ngày mấy Âm lịch a?”.
Tất cả mọi người nhíu mày khó hiểu, không rõ ông ta đang nói cái gì..
Chỉ có Bạch Ngọc Đường nhìn Triển Chiêu —— Miêu Nhi, ông ta nói cái gì thế?
Triển Chiêu lúc này cũng ngửa mặt nhìn con thuyền ma nọ, “Âm lịch… Chẳng lẽ là thuỷ triều?”.
Mọi người liền nhíu mày —— từ đây tới hòn đảo nhỏ kia không hề ít chỗ nước cạn..
“Hôm nay hình như là ngày rằm.” Bạch Ngọc Đường tính toán ngày, “Triều lên?”.
Nếu là thuỷ triều lên … Những chỗ nước cạn kiểu này nếu nước thấp khẳng định không có cách nào tới gần bờ chứ đừng nói là lên bờ … Nhưng nếu trên bờ có thuyền nhỏ, như vậy lúc triều lên có thể thuận lợi chèo thuyền qua … Lẽ nào mỗi lần như thế sẽ tăng thêm tiếp viện?
Dù sao, mặc kệ Emilia là sản phẩm thí nghiệm đến trình độ nào, muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651893/quyen-15-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.