Tiểu Mễ trước đã gọi hai anh em nhà Hàn Vĩ như thế, vì vậy mọi người cứ tưởng lần này cô bé sẽ chỉ vào tấm hình của Hàn Vĩ, nhưng cô bé lại chỉ một người khác, người mà không ai dám nghĩ đến.
Tiểu Mễ chỉ vào, là hình của Ryan.
Chàng thanh niên tóc vàng, tay golf thiên tài, người đã chết trên đoạn đầu đài trong hoa viên nhà Stephen.
Mọi người hai mặt nhìn nhau..
“Vì sao lại là hắn?” Triệu Hổ nghĩ không thông.
“Ca ca!” Tiểu Mễ lại chỉ thêm một người nữa.
Mọi người nhìn xuống, thì thấy Tiểu Mễ đang chỉ chính là Đinh Nguyên, cái người chết trước mũi xe, bị quẳng từ trên cao xuống, trở thành một xác chết trên không, làm nghẽn cả một đoạn đường dài.
“Thú vị, thú vị a!” Triển Chiêu vuốt cằm, cho Tiểu Mễ xem ảnh của Stephen, “Người này thì sao?”
Tiểu Mễ nghiêng đầu … nhìn một hồi lâu, hình như không dám chắc, chỉ vuốt cằm, “Ừm …”.
“Ừm là sao nha?” Triển Chiêu kiên trì hỏi cô bé.
Tiểu Mễ đứng lên, tới phía tủ quần áo, mở tủ ra, khẽ nhấc tấm gỗ áp vào phía tủ sát tường.
Mọi người cùng nhìn qua, thì thấy Tiểu Mễ từ phía dưới tấm gỗ lấy ra một tấm ảnh đen trắng.
Tiểu Mễ đưa cho Triển Chiêu xem.
Triển Chiêu tiếp nhận, hoá ra là một tấm ảnh chụp đông người, là một đám nhóc khoảng sáu bảy tuổi khoác vai nhau chụp hình bên bờ biển, thuỷ triều hình như đang lên, vừa tới cẳng chân đám nhỏ.
Mấy đứa trẻ này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651889/quyen-15-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.