Trần Du được Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường đưa về tận nhà, vừa ra khỏi xe thì đụng ngay Trần Mật. Triển Chiêu cùng Bạch Ngọc Đường gật đầu chào hỏi xong xuôi liền rời đi, hai anh em Trần gia cũng quay lên nhà.
“Anh còn tưởng em được bạn trai đưa về cơ đấy.” Trần Mật trêu ghẹo Trần Du, “Xem người ta kia kìa, chị em nhà họ Tam ai đã về nhà nấy, em cũng nên kiếm cho được người của mình đi.”
“Hứ……..” Trần Du nhăn mũi, “Em gần đây đang bị hung thần mượn số, có rảnh để cùng Nhạc Nhạc đi giao lưu gì đâu, không cẩn thận lại vớ phải một tên cuồng sát nhân nào đó mang về thì chết mệt!”
“Này, em đừng có nói bậy nói bạ nhé, lại xảy ra chuyện gì rồi?” Trần Mật nhíu mày, hai cô nhóc này quả thực vận số không được đẹp cho lắm.
Trần Du đem toàn bộ sự việc kể lại một lượt, Trần Mật nghe xong khẽ nhíu mày, “Vụ tai nạn hàng không ba năm trước anh cũng có chút ấn tượng.”
“Thật ạ?” Trần Du phấn chấn hẳn lên, “Hồi trước không phải anh ở tổ phá bom sao? Chẳng lẽ máy bay kia bị kẻ nào đó làm cho phát nổ?”
“Đúng là chiếc máy bay đó bị nổ mạnh trước khi rơi, sau khi đội cứu hộ thu thập lại những mảnh vỡ họ có liên lạc với bên anh qua đánh giá.” Trần Mật cùng Trần Du ra khỏi thang máy, về tới cửa nhà, tra khóa vào ổ, “Năm đó cũng có một vài điểm đáng ngờ, theo như anh được biết thì số người tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651711/quyen-13-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.