Tính cách của Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường hầu như hoàn toàn tương phản, một người vô cùng yên tĩnh một người lại siêu cấp hiếu động, một người là quỷ linh tinh một người lại khốc muốn chết. Bởi vậy hai người bọn họ từ nhỏ đã khắc khẩu và phân cao thấp mà lớn lên, nhưng lại ở chung với nhau rất hoà hợp. Về quan hệ giữa hai người, Công Tôn đã từng có một hình dung kinh điển —— yêu thương nhau thật sự, không phải chưa bao giờ cãi nhau, mà là suốt ngày cãi nhau, nhưng chưa bao giờ tách nhau ra..
Cái gọi là ăn ý, không nhất thiết lúc nào cũng hoà hợp với nhau, mà là trong lúc cần hoà hợp thì sẽ hoà hợp, và trong lúc không cần hoà hợp dứt khoát sẽ không hoà hợp! Muốn được như thế, kỳ thực cũng không có gì khó khăn, cũng không cần phải thông minh sắc sảo, chỉ cần có một mục tiêu chung là được. Ngoại trừ cảm tình ra, đại đa số sự việc trên thế gian này đều tuân theo quy luật ấy..
Giống như những người tốt đều tin vào công lý, nên những hành động họ làm ra cũng sẽ như thế, người xấu thì tin vào ác quỷ, nên hành vi cũng tà độc không kém. Mà người nửa chính nửa tà thì hành xử cũng nửa vời như thế mà thôi.
....
Triệu Trinh dẫn Lisbon đến “viện trợ”.
Lạc Thiên và Tần Âu cũng biết “viện trợ” trong kế hoạch đã đến rồi.
Cả hai bên đều không biết bước tiếp theo là gì, mà Triển Chiêu cũng không có thêm chỉ thị nào, duy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651655/quyen-12-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.