Triển Chiêu đứng đằng sau chỉ huy câu cá đã thành công, phần còn lại chính là văn nhân rời đi, quân nhân ra trận!
Bạch Ngọc Đường tính toán lại hành động đêm nay một chút, sao cũng thấy … có phần thiếu hoàn mỹ..
Đầu tiên —— làm việc gì cũng phải có cái nhìn đại cục, trật tự phải rõ ràng! Mồi câu rõ ràng là thơm ngon đặc biệt như vậy, nhưng làm sao có thể câu được con cá lớn hơn?.
Nói lên cặp đôi hoàn hảo của SCI, cũng không phải là không có ý nghĩa..
Triển Chiêu không thể nghi ngờ là một người vô cùng thông minh, nhưng anh có thể chọc ghẹo rất nhiều người, lại luôn luôn bị một người khống chế, đó chính là Bạch Ngọc Đường.
Rất khó tưởng tượng một người thông minh như vậy, đánh bài chơi cờ đều thắng mọi người, nhưng bình thường toàn là bại tướng dưới tay Bạch Ngọc Đường. Đối với việc này, Bạch Trì đã từng nghiêm túc thỉnh giáo Triển Chiêu, “Đây là vì sao a?”.
Câu trả lời của Triển Chiêu là, “Anh nhường đó!”.
Câu trả lời của Công Tôn tương đối khoa học hơn, “Gia Cát Lượng thông minh hay không thông minh? Nhưng ông ta mãi mãi chỉ là một quân sư, làm lão đại cần phải suy nghĩ mạch lạc và tư duy logic! Còn phải biết cách sai sử được người thông minh.”
Vì vậy, điểm khó lường nhất của Bạch đội trưởng chính là để cho Triển Chiêu thiên mã hành không (tự do hành động),rồi có chỗ nào không thể nghĩ ra thì xoa xoa an ủi, y như xoa lông mèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651648/quyen-12-chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.