Sau khi áp giải Ben đi, mọi người tập hợp lại vào phòng khách.
“Hiện tại, việc cấp bách là phải tiêu diệt Wolf.” Bạch Ngọc Đường nói, “Nhưng xem ra sẽ to chuyện đúng không?” Vừa nói vừa nhìn Âu Dương Xuân và Mason ở một bên.
“Chính vậy.” Mason khó xử, ” Không chỉ tôi nhận thấy, pháo đài của Wolf nằm trên đảo, cũng không biết hỏa lực hiện nay của hắn mạnh như thế nào, hơn nữa nếu xảy ra xung đột quá lớn, mọi chuyện bị xé ra quá to, sẽ không dễ gì giải quyết đâu.”
Âu Dương Xuân cũng gật đầu, “Không thể đấu ngoài sáng.”
“Không đấu ngoài sáng thì đấu trong tối ư?” Triệu Hổ hỏi, “Vậy phải làm sao để đấu trong tối?”
“Lợi dụng người của Wolf.” Triển Chiêu một mực im lặng từ nãy bỗng lên tiếng, “Hung thủ đối hung thủ.”
“Ý cậu là dùng mấy tên người sói vừa bắt được?” Bạch Ngọc Đường hỏi, “Nhưng mà trong tay chúng ta chỉ có hai tên, có đủ dùng không?”
Triển Chiêu lắc đầu, “Không phải lợi dụng người sói để giải quyết vấn đề một cách bạo lực, mà là lợi dụng phản lý luận và phản ám chỉ khiến cho nội bộ của Wolf bị hỗn loạn, chỉ cần hắn mất đi sức chiến đấu, việc giải quyết một mình Wolf sẽ lập tức trở nên đơn giản hơn.”
Mọi người nhìn nhau, cảm thấy phương án ấy rất khả thi.
“Có điều, nói thì dễ làm thì khó.” Triển Chiêu khẽ nhíu mày, “Chúng ta không biết kết cấu nội bộ và tay chân của WOLF ra sao… Nếu có nhiều manh mối hơn thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651313/quyen-7-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.