(*) xuất hồ ý liêu: thành ngữ TQ, có nghĩa là “một cách bất ngờ”.
Khi Triển Chiêu và Bạch Ngọc Đường quay lại SCI, tất cả những ai ra ngoài điều tra đều đã trở lại.
“Sao lại nhanh như vậy?” Bạch Ngọc Đường khó hiểu nhìn đám tổ viên đang ủ ê.
Mã Hán nhún vai: “Ngoại trừ Trần Tiệp của khu đông tương đối hợp tác, mấy khu khác đều đang bận tranh đoạt vị trí đương gia, không một ai chịu phối hợp điều tra. Chạy xuôi chạy ngược cả ngày mà chưa tra được gì sếp ạ.”
Bạch Ngọc Đường gật đầu, nhận bản quy hoạch dưới lòng đất Tưởng Bình đưa, trải ra bàn họp, quan sát.
“Khu vực dưới lòng đất xem ra rất phức tạp.” Triển Chiêu cũng lại gần xem.
“Nơi mấy lão đại kia bị hại, xung quanh đều có đường ngầm.” Bạch Ngọc Đường nhìn một lúc lâu, sau đó dùng bút đỏ đánh dấu những nơi có án.
“Tiểu Bạch, cậu thấy hai vụ có liên quan?” Triển Chiêu hỏi, “Có thể trùng hợp chăng?”
Lúc này, Công Tôn đi vào: “Tôi đã kiểm tra dấu vân tay kia, không có ghi chép. Về những khẩu súng, đều là súng đồ chơi, hình như đã mua lâu rồi.”
Bạch Ngọc Đường lấy khẩu súng được bọc giấy ăn đưa cho Công Tôn: “Anh xem khẩu này đi.”
Công Tôn bỏ lớp giấy ra, ngạc nhiên nói: “Rất giống.”
“Từ cùng một nơi?” Triển Chiêu hỏi.
Công Tôn cúi đầu nhìn chằm chằm khẩu súng một lát, gật đầu: “Hẳn là vậy, cùng một nơi.”
“Thật chứ? Sao anh biết?” Bạch Ngọc Đường nghe vậy, tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/s-c-i-me-an-tap-2/2651134/quyen-5-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.