Khi Thôi Kiệu Hôn nói câu: “Thầy làm bạn trai em nha”, Tôn Dịch đã không nghĩ nhiều mà từ chối.
Anh biết mình có chút ý gì đó với cô nhóc Thôi Kiệu Hôn này, nhưng mà Tôn Dịch anh không muốn bị biến thành lá chắn cho người khác.
Nhưng mà sau hai giây suy tính, mặc dù bản thân sẽ bị chịu thua thiệt, thế mà anh cũng sẽ có cơ hội tiếp cận được Hoa hậu giảng đường này. Cho nên, trước khi để Thôi Kiệu Hôn bày ra vẻ mặt đau khổ mất mặt, Tôn Dịch nói tiếp: “Chỉ là tôi sẽ đồng ý nếu như em thực hiện được điều kiện duy nhất của tôi.”
Khuôn mặt Thôi Kiệu Hôn lập tức tỏa sáng.
“Em chuyển sang nhà tôi sống, người yêu mà, không ở chung một chỗ thì sao có thể gọi là người yêu, tôi nói có đúng không?” Tôn Dịch cười tủm tỉm.
Thôi Kiệu Hôn nổi nóng, cô qua lại với Chu Lân hai năm còn chưa có sống chung với anh ta đâu, cái ông họ Tôn này là gì mà cô phải chuyển sang ở chung nhà chứ.
Cô muốn gắt giọng nói lý lẽ, nào đâu lời còn chưa ra miệng thì Tôn Dịch xoay xoay cây bút nói tiếp: “Em cũng có thể không đồng ý, dù sao thì tôi cũng không...”
“Thầy!” Thôi Kiệu Hôn giật mình vội gọi, “Ngoài việc ở chung, còn... còn điều gì khác không?”
“Không.” Chỉ cần ở chung thôi là anh có thể làm đủ chuyện rồi, cần gì đưa ra điều gì nữa, ha ha.
Thôi Kiệu Hôn nghĩ một chút, nếu như ở chung với thầy, chắc chắn sẽ không cần tốn tiền phòng, tiền ăn, tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-yeu/1199761/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.