Về đến nhà đã gần 1 giờ. Đám nhóc nói 4 giờ sẽ qua. Vẫn còn sớm. Hai người chia nhau đi cất đồ rồi ăn tạm linh tinh vài thứ trong tủ lạnh. Trần Mạnh Trường lôi chai nước nho từ trong túi ra nhấp thử một ngụm trong lòng thầm nghĩ: toàn mùi hoá học. Không giống với vị nho mình muốn..
Mấy hôm trước đi viện nhà cửa cũng chưa kịp dọn, buổi chiều còn có nhiều người tới. Ăn vội miếng bánh xong cậu liền xách mông đi lau nhà, dọn dẹp còn Hữu Giang thì nhặt rau, nấu lấu. Làm cơm cho mấy chục người ăn coi bộ cũng không nhàn hạ lắm. Nói là vậy nhưng cũng không phải ai cũng đến vừa ra tết xong có những người vẫn còn đang đi du lịch ở đâu đó hay ở nhà họ hàng nội ngoại hoặc chỉ đơn giản là lười đến mức không muốn nhấc chân xuống giường. Tính cả chủ nhà cộng lại cũng chưa đến 30 người.
Mặc dù đã biết hai người này ở chung nhưng khi tận mắt nhìn thấy một người đang lau nhà một người đang nấu cơm cực kỳ hòà hợp trông cứ như một gia đình bạn bè vẫn không khỏi há hốc mồm. Nhất là đại ca Nguyễn Hữu Giang ngày ngày cọc cằn, lạnh lùng giờ lại đang đeo tạp dề đứng trong bếp. Khung cảnh này cứ có chút quỷ dị, quái quái thế nào ý.
Các công việc nội trợ, bếp núc luôn được gắn liền với các omega và beta nữ mềm yếu dịu dàng mặc dù alpha cũng bắt buộc phải học các công việc này trong chương trình giáo dục cấp trung học cơ sở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-nho-xanh/3645039/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.