Thật không ngờ đội đấu với bọn họ trận cuối cùng phân định hạng nhất, hạnh nhì lại là lớp 10A3. Cái bọn đầu óc ngu si này vậy mà tứ chi rất phát triển nhỉ. Vừa ra sân đám mất dạy kia đã rất phách lối, chân đi hai hàng ngửa mặt nhìn đời bằng lỗ mũi. Cái tên mập kia lại ngựa quen đường cũ dường như không biết trời cao đất dày là gì :
- A! Bạn học Mạnh Trường. Bọn này chơi bóng không biết nương tay là gì đâu. Lát nữa thua đừng có mà khóc đấy.
Hai người đều không trả lời. Đến nhìn cũng chẳng thèm nhìn. Không cần thiết phải nói chuyện với người ngu.
Tiếng còi vang lên - trận đấu chính thức bắt đầu. Có thể đấu đến trận cuối lớp kia hẳn cũng phải có thực lực. Có mấy tên Hữu Giang đã từng gặp trong mấy trận đấu lớn, nhỏ hồi còn học cấp hai. Cả đội không một ai giám lơ là khinh địch. Những trận trước Trần Mạnh Trường có thể thuận lợi ném rổ như vậy cũng là nhờ có sự hậu thuẫn của Hữu Giang ở phía sau. Trận này đội kia hẳn đã nhận ra phong cách chơi bóng của bọn họ, liên tục kèm chặt Hữu Giang khiến cho cậu hoàn toàn không thể thể hiện được khả năng của mình. Cứ mỗi lần cậu đón được bóng là lại có hai tên một tên xô đẩy tên kia cướp mất. Bọn chúng còn động tay động chân thúc khuỷu tay vào hông cậu. Hữu Giang cũng bị xô đẩy đến mấy lần. Nhưng vấn đề là tên trọng tài mắt mù lại làm như không thấy vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-nho-xanh/3644407/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.