Lớp A3 không trực tiếp phá báo tường của bọn họ. Bọn họ cũng không có bất kỳ bằng chứng gì trong tay. Không có sản phẩm dự thi đương nhiên sẽ phải xếp cuối cùng. Thầy chủ nhiệm cũng không thể làm gì chỉ đành an ủi bọn họ mấy cái thành tích này cũng chẳng nói lên điều gì quan trọng là lớp mình có tinh thần đoàn kết, chăm chỉ học tập là được rồi. Mấy đứa nhỏ tuy ngoài miệng vâng dạ nhưng trong lòng chưa chắc đã nghe. Bọn họ còn đang lên kế hoạch phục thù kia kìa. Giờ phút này cả lớp đoàn kết chưa từng có. Chiều nào cũng hò hét nhau tập luyện. Đội bóng rổ cũng không được miễn. Còn có hai học sinh rất nhiệt tình đề nghị múa phụ đạo cho tiết mục. Hữu Giang từ chối mãi không được đành thoả hiệp.
Giang đại ca vừa ngồi trên ghế đá học thuộc các nốt nhạc cho bài trình diễn nhưng tâm tư hoàn toàn không đặt vào tờ giấy kia ánh mắt rất không yên phận mà nhìn về phía sân bóng. Hình như ngắm Trần Mạnh Trường vẫn thú vị hơn nhiều. Mái tóc thiếu niên bay bay trong gió từng cú ném rổ cực chuẩn xác. Giọi mồ hôi trượt xuống đi qua yết hầu rơi xuống xương quai xanh.. cơ bụng ẩn hiện sau lớp áo.
Khụ. Lớp phó văn nghệ. Tôi cũng là thành viên của đội bóng. Ngồi đây nhìn đồng đội luyện tập có phải rất không...
Không có gì là không ổn hết. Cậu trước đây từng là học sinh trong đội bóng rổ của trường cấp 2 đã từng đi thi cấp thành phố chúng tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-nho-xanh/3644406/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.