Chờ Lục quản gia ra khỏi phòng, lúc này Mạc Thiểu Hu mới lật đật ngồi dậy húp hết bát cháo.
Hu ăn xong liền chạy ngay vào phòng tắm. Tắm rửa sạch sẽ rồi lao vào trong chăn ngủ một mạch.
[...]
Bấy giờ đã là 11 giờ đêm, bóng dáng người đàn ông khôi ngô tuấn tú chễm chệ ngồi đánh xe ngoài cổng vào gara.
Đôi mày ngả ngớn, có vẻ như đã rất mệt sau ngày dài mệt mỏi.
Phải nhanh đi ngủ sáng mai còn phải công tác ra xuất nhập cảnh, hắn tự hối thúc bản thân mình.
Công việc làm ăn quả thật là rất bề bộn. Ngày chỉ được phép ngủ nghỉ từ 3 đến 4 tiếng. Đi làm về đêm muôn nhưng đã phải dậy từ rất sớm.
Rất vất vả và phải chịu áp lực từ nhiều phía. Thần đồng như hắn, sinh ra làm gì cũng đã rất xuất chúng nhưng cũng tự nhận thấy nó đúng không phải một công việc dễ ăn gì.
Quỷnh Ngạn Hoa nói thật ra nếu chẳng phải vì ba mẹ và mấy lợi ích mấy đời của gia tộc thì hắn chẳng phải đâm đầu gì vào mấy cái thương nhân làm ăn buôn bán vớ vẩn này. Công việc mà hắn thích cả là chơi đùa với mạng người và bắn súng ở thế giới ngầm.
Nhưng bản thân không làm thì ai làm cho được chứ.
À mà còn một người nữa nhỉ, hắn nhớ không nhầm thì tên đó chính là Quỷnh Thành, người em bao năm không gặp suýt quên mất cái tên rồi. Có lẽ hắn đang tính toán về cái ghế chủ tịch này của anh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-ngot-ngao/3578677/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.