Tối hôm qua, Mạc Thiểu Hu đã thức trông mẹ nuôi suốt cả đêm, mí mắt cô khẽ rúng động, đập vào mắt Mạc phu nhân khi tỉnh dậy là đứa con gái nhỏ của mình đã nằm gục trên chân bà.
Mạc phu nhân tặc lưỡi, khoác tạm cho cô tấm chăn mỏng mình vừa đắp, thản nhiên đi ra khỏi giường như chưa từng có tiền lệ.
Ra khỏi ban công, Mạc phu nhân bắt gặp lão Mạc đang rít thuốc ở đó, lão phu nhân giật lấy điếu thuốc hắn hút dở, cho vào miệng mình.
Ông Mạc cũng không lấy làm lạ, chán chường lại chẹp miệng vài cái.
- Bà không cảm thấy có lỗi với con bé à, hôm qua nó đã cãi nhau một trận om củ tỏi với tôi chỉ vì bà đấy, hình như nó còn dự tính sẽ bán thân đi để cứu bà.
Mạc phu nhân nhíu mày, nhướn vai cợt nhả.
- Thế thì liên quan gì đến tôi?
- Trước đây cũng vậy và giờ cũng vậy, nó tự lập từ lúc còn rất nhỏ nên so với những đứa trẻ hiện nay thì cứng cáp hơn rất nhiều. Bán thân? Ông nghĩ nó sẽ dằn vặt, hay đau khổ vì điều đó ư? Có khi, bây giờ có kể lại chuyện lúc nó 4 tuổi ta đã làm gì với nó, nó cũng chẳng giận đâu!
- Bà, bà tốt nhất nên im miệng lại cho tôi!
Mạc lão gia vội vàng bịp miệng bà lại. Ông ngó trước ngó sau, đến khi không thấy ai với thả bà ra.
- Cái ông à này, ngộp chết tôi rồi.
- Nhớ nấy, không được manh động.
Ông chỉ thẳng tay vào mặt bà. Vẻ mặt kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-ngot-ngao/3578671/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.