Chiếc điện thoại vang lên vài tiếng tút tút rồi thở dài trong im lặng...
Mạc Thiểu Hu căng mắt, ngón tay bắt đầu chạm vào khuôn ngực vạm vỡ đẩy người đàn ông mặt kia ra. Cô giật mình, gáy bị giữ chặt lại, y nhả miệng cô ra rồi lại mút vào một lần nữa.
Mạc Thiểu Hu nhíu mày lại, một giọt nước mắt ấm nóng lăn lên vòm má xinh đẹp của ngưòi con gái, bị cưỡng hôn!
Liền vung tay tát vào mặt người đối diện một cái mạnh. Khuôn mặt tuấn mỹ kia của người đàn ông liền hiện năm cái vệt đỏ. Hắn nhanh chóng tách ra khỏi cô.
Mạc Thiểu Hu vội vàng quyệt miệng. Nhưng không hiểu sao lại có chút vương vấn, không dám lau hết đi dư vị của người đàn ông trong miệng mình.
Muốn bộc trực, không thể đứng dậy mà quát hắn một cái thật mạnh, thật sự ức đến phát khóc luôn rồi.
Mà người đàn ông kia đã bắt đầu đi lại, hắn leo lên bệ tường với cô, chiếc kính râm tháo bỏ, vẻ đẹp hào nhoáng hiển hiện, rõ ràng đôi mắt còn lạnh hơn cả băng tuyết mùa đông nhưng khi giành cho Mạc Thiểu Hu lại ấm áp đến lạ.
Cô há hốc miệng sửng sốt, người đàn ông trước mắt không thể quen hơn được nữa.
- Quỷnh tổng sao... sao anh lại ở đây?
Mạc Thiểu Hu cất giọng nỉ non trong khoang miệng, dường như muốn khóc đến nơi.
- Quỷnh tổng à không thể... Ưm...
Y hôn cô thêm một lần nữa, cái điều không ngờ của chính bản thân cô là rất hưởng thụ, đôi bàn tay chống lên tường thành dần dần trụ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-ngot-ngao/3578670/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.