Bọn họ đi đến đường lớn trống vắng, không thấy xe taxi nào hết.
Vị trí nơi này hẻo lánh, là ngoại ô thành phố, khó khăn lắm mới có một chiếc xe taxi đi đến, Lục Quyết bắt được xe, vừa mới mở cửa, đang muốn gọi Thẩm Âm Âm ngồi vào phía sau, bỗng nhiên quần áo bị cô khẽ kéo lại.
Thẩm Âm Âm khịt mũi nhìn bọn họ, “Nhường cho cô ấy đi.”
Ở đó có một bà lão đang đứng, một cô gái ăn mặc như học sinh đang đỡ bà ấy, bọn họ cũng đón xe.
Lục Quyết bĩu môi, nhưng cũng không nói gì, từ bên cửa xe lùi lại.
Thẩm Âm Âm vẫy tay với hai người kia, bảo bọn họ ngồi xe đi.
Rất nhanh, xe taxi lướt qua bên người bọn họ.
“Không thể gọi xe, khó lắm mới bắt được một chiếc, lại bị cô làm việc tốt,” Lục Quyết buồn cười nhìn cô, “Rồi sao, đi gì về?”
Thẩm Âm Âm chần chờ dẫm lên mấy viên đá vụn trên đất.
Từ đây đi về cũng gần mười cây số, bằng tốc độ của cô thì chắc phải đi đến sang năm.
Lục Quyết khẽ cười chế nhạo, rõ ràng cố ý làm cô sợ hãi.
Qua đêm nay, Thẩm Âm Âm có nhận thức mới hoàn toàn về anh, cũng chẳng sợ anh nữa, đúng lúc một chiếc xe bus 562 đi đến.
“Chúng ta ngồi xe bus về đi.” Thẩm Âm Âm không thể không nói, kéo Lục Quyết chạy đến chỗ xe bus.
May chỉ cách có chục mét, rất nhanh đã chạy đến, cửa xe bus mở ra, bọn học sinh ùa lên, chẳng mấy chốc bên trong đã chật đến mức người dán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruou-mo-xanh/466464/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.