Chương trước
Chương sau
Mức độ ảnh hưởng mà《Ngộ Tiên》mang đến cho Cố Tri Niên vượt quá sự mong đợi của mọi người, bao gồm Phương Cầm và Từ Dục: Bọn họ đều tin tưởng Cố Tri Niên có thể diễn Hạ Lan Phục, cũng cảm thấy Cố Tri Niên có thể thuận lợi ra mắt vào ngành điện ảnh.

Không ngờ rằng, nhiệt độ quanh quẩn trên người Cố Tri Niên và Hạ Lan Phục vẫn rất cao, cho đến khi Tết nguyên tiêu kết thúc, bàn luận về Hạ Lan Phục trên internet vẫn còn rất sôi nổi.

Độ nổi tiếng này đối với sự nghiệp của Cố Tri Niên mà nói chắc chắn có lợi — có thể nhìn thấy từ việc mỗi ngày Phương Cầm đều nhận được không dưới 20 cuộc điện thoại hợp tác. Nhưng đồng thời điều này cũng khiến Cố Tri Niên phải đề cao cảnh giác, luôn phải bảo vệ quyền riêng tư, tránh những scandal bất lợi cho mình.

Phương Cầm suy nghĩ, cảm thấy sắp xếp cho Cố Tri Niên một căn hộ riêng là an toàn nhất. Đáng tiếc là ý tưởng này còn chưa kịp thực hiện, Triệu Duy Trinh đã gọi điện thoại đến Phương Cầm: "Tôi sẽ phái người trông chừng ở gần nhà chúng tôi, sẽ không để Niên Niên gặp phải nguy cơ bị chụp lén."

"..." Phương Cầm đành phải cắn răng thành toàn cho đôi vợ chồng nhỏ không biết xấu hổ này: "Vậy hai người ra ngoài cẩn thận một chút, cám ơn Triệu tiên sinh đã phối hợp."

Alpha đứng trước cửa sổ sát đất trong văn phòng riêng, nhìn xuống cảnh sắc ngoài cửa sổ: "Ừm, tôi nghe nói có nhiều đạo diễn đến mời cậu ấy thử vai?"

Phương Cầm đối với cái "nghe nói" của Triệu Duy Trinh cũng không ngạc nhiên: "Đúng vậy, sức ảnh hưởng của Hạ Lan Phục đối với Niên Niên xa hơn chúng ta tưởng tượng."

"Vậy làm phiền cô kiểm tra kịch bản thay cậu ấy nhiều hơn" Triệu Duy Trinh dường như cũng không quan tâm hiện tại Cố Tri Niên rốt cuộc nổi tiếng đến mức nào, chỉ nói rõ mục đích khác mình gọi điện thoại tới: "Cậu ấy còn nhỏ, bớt để cậu ấy quay mấy cái gì mà ôm ấp thủ thỉ đi."

"..." Giọng điệu mạnh mẽ mà vô ly của Alpha khiến Phương Cầm nhất thời không nói nên lời: "Khụ —Triệu tiên sinh, quay phim là công việc của Tri Niên."

Triệu Duy Trinh nhíu mày: "Nhưng cô nợ tôi một ân tình rất lớn."

"Cái gì?" Phương Cầm, người luôn giỏi đàm phán, không khỏi ngạc nhiên.

"Lần trước Niên Niên bị chụp lén bịa đặt tin đồn, mặc dù tôi và cậu ấy cũng có một phần trách nhiệm, nhưng về căn bản, là bởi vì các cô không bảo vệ tốt quyền riêng tư của Niên Niên, không phải sao?"

"!" Đó còn không phải là bởi vì nghĩ cậu mỗi ngày đều đến đón vợ nên tin tưởng cậu sao!

Triệu đại thiếu gia có rất nhiều tiền và quyền lực, Phương Cầm không đến mức vì chuyện này mà đắc tội với Triệu Duy Trinh. Vì thế cô sảng khoái nhận trách nhiệm: "Triệu tiên sinh nói đúng, chuyện này là chúng tôi xử lý không tốt, tôi cam đoan sau này sẽ không có lần thứ hai."

"Nếu như không phải tôi kịp thời ra tay, thì tiền đồ của Niên Niên nhà tôi và với danh tiếng của Phương Cầm cô đều sẽ bị ảnh hưởng, tôi nói có sai không?"

Phương Cầm nghẹn ngào: "Không có"

"Cho nên, cô và Niên Niên đều nợ tôi một ân tình rất lớn, có vấn đề gì không?"

Phương Cầm lúc này im lặng lâu hơn, năm giây sau mới nghiến răng nghiến lợi nói: "Không có, vấn đề."

"Được, Niên Niên nợ tôi, tôi sẽ nghĩ cách đòi lại. Như vậy hiện tại cô cũng nên trả ơn tôi, Phương Cầm."

Lúc Triệu Duy Trinh nói chuyện, vẻ mặt nghiêm túc như đang tiến hành đàm phán kinh doanh gì đó: "Vai diễn như Hạ Lan Phục không có vướng mắc tình cảm gì với người khác, có thể nhận nhiều hơn một chút."

"Tôi sẽ cố gắng hết sức—"

"Không phải cố gắng, mà là nhất định phải làm được." Triệu Duy Trinh nói xong liền trực tiếp cúp điện thoại, không cho Phương Cầm thời gian trả lời nữa.

Phương Cầm nghe tiếng tút tút trong điện thoại di động, tức giận ném điện thoại đi — sao có thể có một Alpha vô lý như vậy? Cố Tri Niên sao có thể chịu được người này? Còn cùng cậu ta kết hôn! Nếu sớm biết lúc đó Triệu Duy Trinh ra tay là vì điều kiện hôm nay, Phương Cầm thà chọn con đường khác.

Quả nhiên trên đời này không có bữa trưa nào là miễn phí. Hợp tác với Alpha như Triệu Duy Trinh, không có cách nào chiếm được hời được nửa điểm. Truyện được đăng tải duy nhất tại wp everythingoesorg và watt @ only_jeffrey, những nơi khác đều là re-up.

Lần này thì tốt rồi — ánh mắt Phương Cầm nhìn đống kịch bản chất thành núi nhỏ trên bàn mình. Đây đều là những kịch bản chất lượng cao được cô lựa chọn cẩn thận cho Cố Tri Niên, nhưng chỉ cần Cố Tri Niên được mời thử vai chính thì thực sự rất ít kịch bản không dính đến một chút tình cảm nào.

Triệu Duy Trinh đã đưa ra mệnh lệnh vô lý, số lượng những kịch bản chất lượng tốt trên bàn này ít nhất cũng phải giảm đi hai phần ba.

Phương Cầm lặng lẽ thở dài, cuối cùng nhận mệnh chọn lọc lại kịch bản. Năm giờ rưỡi chiều, Phương Cầm một lần nữa gọi điện thoại cho Triệu Duy Trinh: "Triệu tiên sinh, toàn bộ kịch bản tiếp theo có thể hôn một lần được không?"

Triệu Duy Trinh đưa ra đáp án bằng sự im lặng.

Phương Cầm hít sâu một cái: "Có một vấn đề, không biết tôi có nên hỏi hay không."

"Không cần hỏi" Thái độ Triệu Duy Trinh vô cùng phần kiên định: "Nếu ngay cả chút chuyện nhỏ này cũng không giải quyết được, tôi không ngại bỏ vốn mở công ty truyền thông, sắp xếp cho Niên Niên một nơi tốt hơn."

Khóe miệng Phương Cầm giật giật, cô tin Triệu Duy Trinh không phải đang khoác lác, dù sao Triệu đại thiếu gia có tiền có thể muốn làm gì thì làm. Mà Cố Tri Niên, vừa vặn là (*) hương bột bột mà Phương Cầm không muốn từ bỏ nhất.

"Mượn góc quay cũng không được sao?"

Alpha đang chuẩn bị tan ca nhíu chặt mày kiếm: "Vì sao cô cố chấp để Niên Niên diễn cảnh thân mật như vậy?"

"Tôi đâu có nói muốn cậu ấy đóng cảnh thân mật?" Phương Cầm cảm thấy Triệu Duy Trinh quả thực không thể nói lý, một chút tâm tình tốt đẹp cuối cùng cũng bị mất sạch. Người đại diện giàu kinh nghiệm lấy ra sự sắc bén khi đàm phán của cô:

"Triệu tiên sinh, tuy rằng ngài không phải người trong ngành, nhưng ngài hẳn là cũng đã từng tiếp xúc tác phẩm nghệ thuật đúng không? Tình yêu là chủ đề vĩnh viễn không lỗi thời, rất nhiều đạo diễn phim truyền hình nổi tiếng đều cố chấp với việc thêm một chút yếu tố tình cảm vào tác phẩm của mình. Hiện tại Tri Niên vừa hay có duyên nổi tiếng, khán giả cũng thích xem những cảnh diễn này, tại sao ngài không rộng lượng một chút, bao dung và tôn trọng sự nghiệp của Tri Niên?"

"Phương Cầm, tôi nghĩ có thể cô hiểu lầm rồi." So với thái độ sắc bén của Phương Cầm, giọng nói của Triệu Duy Trinh vẫn bình thản như nước: "Tôi không nói không cho Niên Niên nhận phim tình cảm"

"Vậy sao? Vậy yêu cầu mà Triệu tiên sinh vừa đưa ra là thế nào?"

"Tôi thực sự không biết nhiều về ngành công nghiệp điện ảnh của các cô. Nhưng nếu những người được gọi là nghệ sĩ trong giới nghĩ rằng việc thể hiện tình yêu nhất định phải thông qua hôn và ôm ấp, thì tôi có lý do để nghi ngờ đầu óc của họ là một vùng đất hoang cằn cỗi không có một ngọn cỏ."

Mí mắt Phương Cầm giật giật: "Triệu tiên sinh nói rất đúng."

Dừng một chút, Phương Cầm lên tiếng trước khi Triệu Duy Trinh lại mở miệng lần nữa: "Cho nên, tại sao ngài và Tri Niên lại vô tư ôm hôn ở bãi đỗ xe?"

"..."Alpha biết ăn nói giỏi biện luận im lặng, lại một lần nữa vô lễ cúp điện thoại, trong lòng đang nghiêm túc suy nghĩ tính khả thi cho việc đập tiền thu mua công ty Phương Cầm.

Hoặc là anh có thể nhanh chóng đăng ký thành lập một công ty giải trí với tài nguyên khổng lồ, thực lực hùng hậu, nhanh chóng giải cứu Cố Tri Niên khỏi "Ma trảo" của Phương Cầm trước khi Phương Cầm ném Cố Tri Niên tới một đoàn làm phim thối nát.

Hết chương 51.

(*) Hương bột bột '香饽饽': là tên một loại bánh nổi tiếng của Trung Quốc, ngoài ra ám chỉ người/vật đang nổi tiếng, đang hot.

Từ giờ về sau mình sẽ đăng ở wordpress sớm hơn bên này 30 phút

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.