Sau khi Kiều Nam Kỳ về nhà liền gọi điện cho Hạ Viễn Đồ, dặn hắn giúp mình chú ý mọi việc trong công ty cùng chú ý đám người còn liên quan tới những việc dơ bẩn của Hạ Nam Trần Trạch Hòa trong hai ngày sắp tới.
Sau đó y dặn Tiểu Ngô tới cửa hàng thú cưng ở đường Xương Khê kia hỏi chủ tiệm có đồng ý bán lại cửa hàng với giá cao hay không.
Thực ra thứ y muốn mang đi cũng chỉ là đàn mèo hoang Triệu Vanh nuôi suốt mười năm kia.
Lúc trước y muốn mang tụi nó về nhà, bởi vì cảm thấy chúng nó sẽ mang lại chút ấm áp chôn vùi trong tuổi thơ của mình, có lẽ sẽ làm y quên đi chút ít dấu vết của Triệu Vanh. Hiện giờ muốn mang chúng nó về nhà, là bởi vì chúng có dấu vết của Triệu Vanh.
Nhưng Triệu Vanh không nhận điện thoại của y, mặc dù nhận...
Y cũng thực sự không biết phải nói chuyện với Triệu Vanh thế nào, chẳng lẽ lại nói tới chuyện vụn vặt tích lũy trong suốt mười năm qua sao --- nhưng trước kia y không quân tâm tới nó, cũng không chịu nghe.
Nghĩ tới nghĩ lui, không bằng trực tiếp mua lại cửa hàng thú cưng, rồi chuyển mấy con mèo hoang kia đến nhà cũ ở đường Xương Khê của mình còn hơn.
Tiểu Ngô có lẽ đã bị ý định đột ngột muốn mua lại cửa hàng thú cưng của cấp trên nhà mình dọa sợ, lo lắng trạng thái Kiều Nam Kỳ mấy năm nay không tốt mà nổi điên, cho nên nơm nớp lo sợ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruot-bong-rach/3432311/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.