Giọng nói của Triệu Vanh rất dịu dàng.
Cậu rõ ràng chỉ hai mươi mấy tuổi, nhưng dù nói thế nào vẫn nhận ra được tháng năm gột rửa, không chút hoang mang, điềm tĩnh lại có chút dịu dàng.
Loại dịu dàng này phù hợp với khí chất toàn thân của cậu, cậu có thể chơi với bất kỳ ai, có thể thích ứng với bất kỳ tính cách nào. Tuy rằng nhìn qua rộng lượng, nhưng lại không giống mấy công tử nhà giàu thích làm bậy, mà mang trong đó sự đối lập yên bình như con sông dài yên bình chảy dài khắp nơi.
Hạ Viễn Đồ lần đầu gặp Triệu Vanh, sau khi nghe Triệu Vanh nói chuyện đã lén nói với Kiều Nam Kỳ như vậy, nói lão tam nhà họ Trần này là người dễ bị bắt nạt.
Kiều Nam Kỳ đã bị thuyết phục.
Mà sau khi ở chung với Triệu Vanh, đánh giá này của Hạ Viễn Đồ cũng không ngừng được xác thực.
Nhưng hiện tại, y lại cảm thấy những lời nói dịu dàng này lại có chút sắc bén.
Y cũng không không muốn nghĩ tới.
Y chỉ vừa phát hiện ra mình tình cảm từ trước tới nay chưa từng nhận ra, muốn mang Triệu Vanh về nhà như trước đây, vào đêm khuya có thể nhìn thấy hình bóng của cậu ngồi ở bên cạnh mép giường.
"Triệu Vanh."
Kiều Nam Kỳ gọi tên của Triệu Vanh. Y cố tình điều chỉnh tốt cảm xúc của mình, không mang theo cảm giác trịch thượng, không có khinh thường hay tùy tiện. Đối với y mà nói, đây đã là một trong những lần nhượng bộ ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruot-bong-rach/3375198/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.