Thư Minh Yên đánh răng rửa mặt xong xuôi, cô trở lại thì thấy Mộ Du Trầm đang ngồi trước bàn học cạnh giường.
Anh mang theo laptop riêng đến Giá Huyện, lúc này đang bận xử lý một số tài liệu.
Nghe được tiếng mở cửa, Mộ Du Trầm ngước mắt nhìn đồng hồ, cầm laptop: “Em nghỉ ngơi trước đi, lát nữa tôi có một cuộc họp.”
Thư Minh Yên đứng ngay cửa, gật đầu: “Được.”
Sợ làm phiền đến cô, Mộ Du Trầm cầm laptop đi ra ngoài phòng khách.
Trong phòng ngủ chỉ còn lại một mình Thư Minh Yên, cô không có gì làm, chính mình nằm trên giường. Bây giờ vẫn còn sớm nên cô vẫn chưa thấy buồn ngủ.
Nhớ đến số điện thoại của Bạch Đường mà thím Bạch đã cho cô, Thư Minh Yên lên wechat tìm được tài khoản, gửi lời mời kết bạn.
Lúc người thân còn sống, sân vườn nhà Thư Minh Yên và nhà của Bạch Đường chỉ cách nhau một bức tường.
Bố của Bạch Đường rất mê cờ bạc nên cách vách lúc nào cũng la lối om sòm, đôi lúc còn động tay đánh thím Bạch.
Mỗi lần như vậy, mẹ của Thư Minh Yên đều sẽ chạy qua dẫn Bạch Đường về nhà mình.
Cô và Bạch Đường sẽ ở trong căn phòng nhỏ chơi xếp hình với nhau.
Bạch Đường thích khiêu vũ, cũng được ông trời ban cho thiên phú, mặc chiếc váy ballet đứng trên sân khấu nhẹ nhàng xoay tròn, chính là chú thiên nga trắng xinh đẹp nhất.
Cô ấy từng nói rằng, sau này dù có trưởng thành thì vẫn sẽ khiêu vũ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruoc-hon/3357863/chuong-20.html