Lời nói đầy quyền lực phát ra khiến tất cả mọi người căng thẳng. Đúng như Hoàng Nguyên nói thì đa phần trong số cổ đông của Yamamoto đều biết anh. Họ đâu ngờ Nguyên tổng vang danh khó làm ăn cùng lại có thể bỏ một số vốn lớn để mua lại công ty đang trên bờ đổ nát. Quả là chuyện lạ.
Đôi mắt sâu thẳm lạnh như băng vẫn trầm lắng mà nhìn từng người một. Cuối cùng dừng lại ở cậu mợ cả, khoé môi anh tuấn nhếch lên tia khinh bỉnh. Khỏi phải nói cậu cả run bần bật đến độ tay vã mồ hôi. Mợ cả thì nuốt nước bọt ực ực không dám ngẩng mặt. Hai người họ chỉ nghe nói có người mua công ty nhưng đâu nghĩ sẽ là một ông lớn trong thương trường thế này. Đã vậy còn có quan hệ hình như thân thiết lắm với ba mẹ Huỳnh Đan cho nên càng khiến họ lo lắng hơn.
Con trai của dì út chủ động nhường ghế cho anh còn bản thân đứng phía sau ba mẹ mình. Hoàng Nguyên gật đầu mỉm cười nói tiếng cảm ơn rồi ngồi xuống. Còn Huỳnh Đan, cô định đi qua chỗ ba mẹ thì bị kéo ngã vào lòng anh. Hoàng Nguyên chỉnh tư thế rất nhanh đã đặt được thân thể nhỏ nhắn yên vị trên đùi mình. Một màn này càng khiến tất cả mọi người kinh ngạc hơn nữa.
Huỳnh Đan đâu ngờ anh làm vậy, cô mở to hai mắt đảo qua lại nhìn xung quanh, gương mặt ửng hồng vì ngượng. Cô nhỏ giọng thì thầm đủ hai người nghe:
“Anh bỏ em ra, làm thế này không được.”
“Ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-su-quyen-ru-cua-thien-than/2619802/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.