Sở Tư Niên đáng thương nhìn cô: “Sợ, Âm Âm ngủ cùng.”
Tô Uyển Âm nhíu mày: “Ý anh là bảo tôi ngủ cùng anh sao?”
Sở Tư Niên gật đầu.
“Anh mơ cũng đẹp thật đó.” Giọng Tô Uyển Âm cao hơn: “Mau ngủ đi, nếu không ngủ thì…”
Cô vốn muốn dùng thứ lúc nhỏ Sở Tư Niên sợ để đe dọa anh, nhưng một lúc sau cô lại nhớ ra rằng Sở Tư Niên không hề sợ gì cả.
Cô hơi khựng lại: “Nếu không ngủ, tôi sẽ đánh anh.”
“...”
“...”
Vừa dứt lời, thì cơ thể to lớn của Sở Tư Niên đã đập vào mắt cô, khiến cô cảm thấy cho dù người này có đang trong trạng thái say rượu, cũng có thể tùy tiện đánh bay cô.
Sở Tư Niên nhỏ giọng nói: “Khát nước.”
“Anh lắm chuyện thật đó.” Tô Uyển Âm ngoài mặt thì phàn nàn oán giận, nhưng cuối cùng cô vẫn đứng dậy rót cho anh một cốc nước: “Uống đi.”
Tô Uyển Âm đưa nước cho anh, nhưng một lúc lâu sau anh vẫn không chịu lấy.
Tô Uyển Âm cảm thấy chút kiên nhẫn còn sót lại của mình sắp bị anh bào mòn hết nói: “Anh không uống thì tôi cất đi đấy.”
Sở Tư Niên nghe cô nói vậy, anh ngay lập tức kéo cổ tay cô đến trước mặt mình, rồi cầm lấy cốc trong tay cô chậm rãi uống nước.
Mu bàn tay bị xúc cảm ấm áp thuộc về anh bao phủ.
Tô Uyển Âm hít sâu một hơi, trong đầu liên tục thuyết phục chính mình rằng 'anh ta uống say, không chấp nhất với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-nho-nho/3390988/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.