Kể từ vụ đêm Tuấn ói mửa, tôi từ mặt cậu ta được hơn một tháng. Suốt một tháng, tôi phải chịu sự khủng bố từ Facebook đến điện thoại, nhắn tin, trên lớp cậu ta không làm gì cả nhưng xong giờ học cậu ta sẽ réo riết theo đuổi lèm bèm mọi chuyện trên trời. Tôi không cho Tuấn đến dạy mình học nữa, cố gắng tránh mặt nhau.
Đến giữa học kì hai, mẹ tôi biết kết quả kiểm tra, không nói không rằng gọi Tuấn sang nói chuyện.
\- Học kì một con bé nó học tốt lắm sao mới giữa học kì điểm thấp vậy con? Nó không chịu học hả?
\- Dạ\.\. cô chưa biết chuyện gì sao?
Tôi ngồi kế bên nhưng cả người rung từng giây, bấy lâu nay tôi giấu chuyện Tuấn không dạy kèm, lỡ mẹ tôi phát hiện thì tôi cuốn gói ra khỏi nhà là vừa.
\- Hương nói mau cho mẹ\!
\- Không\.\. không\.\. có gì đâu mẹ\.
\- Tuấn nói cô nghe đi\, có cô ở đây không cần sợ nó\.
Giọng điệu mẹ tôi ngọt sớt luôn, quay sang nói chuyện với con nhà người ta cái khác hẳn.
\- Hươnh không cho con dạy học\. Hương cũng\.\. cũng từ mặt con hơn một tháng nay rồi\.
\- Uỷ khuất cho con quá\, cô thay mặt nó xin lỗi con\.
\- Không sao ạ\, cô có lỗi đâu mà phải xin lỗi con\.
Ý tứ chỉ tôi có lỗi chứ gì, hừ, đợi đấy tối nay tôi qua tính sổ hết một lượt.
\- Con cứ yên tâm mà về\, cô sẽ nhắc nhở bạn lại\.
Hơn một tiếng ngồi trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-dau-doi/3247894/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.