\( Kể từ giờ mình sẽ xưng tên Tuấn chứ không để hắn nữa\)
Sau hai tiếng đồng hồ rốt cuộc chúng tôi cũng tới nơi. Hôm nay Tuấn dắt tôi đi biển, thực sự lâu rồi tôi cũng chưa đi biển nên khỏi cần nói cũng biết tôi hào hứng đến thế nào. Tuấn bất ngờ vỗ vai tôi từ đằng sau, hắn hỏi:
\- Thích không?
\- Thích ! \- Tôi cười tít cả mắt lên.
\- Hôm nay muốn bơi không ?
\- Thôi đi dạo là vui rồi !
\- Vậy để chiều tối rồi đi, chứ giờ dạo thì như hai con mực cháy khô !
Ôi Tuấn coi thường tôi hả trời, có ai điên mà đi dạo biển giữa trời đâu má. GIờ thời gian còn nhiều nên làm gì đây nhỉ... '' Ọc, ọc" bụng tôi kêu lên to, cũng phải thôi sáng thì dậy trễ, nãy ngồi trên xe mòn đít hai tiếng, phải đi ăn trưa thôi.
\- Đi ăn trưa thôi mày.
\- Mày ăn gì?
\- Ăn gì cũng được, nhanh lên !
Tôi kéo tay Tuấn, đi lòng vòng kiếm chỗ ăn. Đi được khoảng mười phút chúng tôi thấy một nhà hàng rồi ghé vào. Nơi này không giống nhà hàng trên thành phố, thoạt nhìn rất đơn giản như những quán ăn như bình thường nhưng đến khi vô trong mới khiến tôi sửng sốt. Ở bên trong quán được tranng trí rất tinh tế, mọi thứ đều liên quan đến khu vực biển, thoáng mát. Chúng tôi chọn ngồi trong phòng Vip ở trên lầu, bên trong có gắn máy lạnh và nhìn được ra phía biển xa xăm. Vừa ăn vừa được ngắm cảnh thì còn gì bằng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-dong-dau-doi/3247869/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.