Khi muốn ở bên cạnh một ai đó, cần phải có một trái tim đủ khỏe mạnh. Khỏe để chịu đựng được sự thất thường của cảm xúc, có thể đập nhanh bất cứ lúc nào trước những lời nói hoặc hành động của người đó dành cho mình. Và khỏe… để có thể chịu được những sóng gió có thể ập đến ngay lúc ta yếu mềm nhất.
Khi cơn bão lòng qua đi, thứ còn lại hoặc là mất mát đau thương, hoặc sẽ là một trái tim vững vàng và mạnh mẽ.
……………….
- Alo?
Giọng nghèn nghẹt của Mộc Lâm vang lên trong điện thoại. Chẳng hiểu sao từ lúc ở cửa hàng KFC trở về, cô liên tục hắt hơi, sau đó là sổ mũi, sau đó nữa là cổ họng rát như có ai cào. Cuối cùng là tình trạng như hiện tại, mũi nghẹt cứng và giọng thì không cất lên nổi.
- Giọng em làm sao thế?
Đầu dây bên kia, Phong Đại bắt đầu sốt ruột.
- Không sao cả. Anh gọi có việc gì thế?
- Tôi…
Trong chốc lát Phong Đại quên mất mình phải nói gì, nên thoáng ngập ngừng.
- Đợi bao giờ anh nhớ ra thì gọi lại nhé. Em tắt máy đây.
Quả thật Mộc Lâm không thể kiên nhẫn được nữa rồi, hai mắt cô cay xè không thể mở ra được, chỉ muốn ngủ một giấc.
Phong Đại nghe cô nói vậy, lập tức lên tiếng:
- Khoan đã, bây giờ em đang ở đâu?
- Ở…ắt xì!!!!!!!!!!!!!!!!!!!...nhà.
- Được, mười phút nữa em xuống mở cửa cho tôi.
Phong Đại nói xong liền ngắt máy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-cay-long-gio/2864970/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.