Người đến là Phong Đại.
Cả bốn người nhìn nhau không nói nổi một lời. Thế này thì….
Sau cùng ông ngoại mới lên tiếng:
- Vào nhà rồi nói.
Dứt lời, ông xoay người bước vào, theo sau là cậu út, rồi đến Phong Đại và Mộc Lâm.
Một lúc sau, bên mấy tách trà nghi ngút khói, cậu út hết nhìn Phong Đại lại nhìn Mộc Lâm, trên mặt là nét hứng thú không thể kìm nén:
- Hai đứa quen nhau sao? Từ khi nào vậy? Đến mức độ nào rồi?
Ông ngoại vừa cầm chén trà lên, nghe cậu út hỏi dồn dập như vậy, không chịu nổi phải lấy gậy đánh cậu một cái:
- Làm cái gì mà cứ nhoi nhoi lên vậy? Để từ từ cho chúng nó thở. Nào, đứa nào trình bày trước đây?
Hỏi xong ông quét mắt nhìn qua cả hai người đang ngồi đối diện vẫn còn chưa hết ngạc nhiên. Phong Đại là nam nhi, đương nhiên phải hứng một đòn này rồi. Hắng giọng một cái, anh đang định bắt đầu thì đã bị Mộc Lâm giơ tay cắt ngang:
- Khoan đã, khoan đã, hai người đợi một chút. Trước khi tra khảo tụi con, hai người có thể giải thích một chút về quan hệ giữa hai người với Phong Đại hay không?
Ông ngoại và cậu út nhìn nhau. Ừ nhỉ, giải quyết với người trong nhà trước vậy. Cậu út vuốt vuốt cái cằm sạch bóng không một sợi râu, ánh mắt đăm chiêu:
- Kể ra thì dài dòng lắm. Phong Đại đây chính là cháu ngoại của chiến hữu của ông ngoại của con đó.
Cái gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-cay-long-gio/2864961/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.