🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Ông ngoại ở chơi được vài ngày thì hai bạn trẻ lên đường đi học. Trong thời gian này, ông không hề đả động gì đến chuyện đã nói trong điện thoại cả, điều đó khiến cho ba mẹ Lâm hết sức hồi hộp. Bởi vì tuy ông ngoại đã cao tuổi, nhưng thần thái khí thế vẫn rất bức người. Việc này cũng giống như việc biết mình sẽ bị xử nhưng lại không biết xử như thế nào và vào lúc nào, thật sự là quá hành hạ tinh thần con người ta.



Cuối cùng, ngày đó cũng đến. Buổi sáng cả nhà đưa Phong Đại và Mộc Lâm ra sân bay, dặn dò đôi câu rồi nhanh chóng ra về. Có con đi du học thôi mà, không cần phải quá quyến luyến bịn rịn, bọn trẻ cũng đâu có muốn bị người khác nhìn chằm chằm. Xấu hổ chết đi được. Về điểm này, gia đình Mộc Lâm rất tâm lý.



Suốt trên đường về, ông ngoại không nói không rằng, nhưng nét mặt có vẻ trầm trọng, không còn vẻ thoải mái như mấy ngày trước. Ba Lâm ngồi ở ghế lái liếc nhìn kính chiếu hậu một cái rồi quay sang mẹ Lâm đang ngồi ở ghế phụ bên cạnh. Mẹ Lâm cũng đáp lại ánh mắt ấy, trên mặt căng thẳng thấy rõ. Đã lâu lắm rồi bà chưa nhìn thấy biểu cảm này của ông ngoại, nên có lẽ, chuyện sắp tới đây cũng không đơn giản chút nào.



Quả nhiên, vừa vào đến nhà, ông đã bảo hai người ngồi xuống ghế sopha trong phòng khách.



“Rầm!”



Ba mẹ Lâm mang tâm trạng thấp thỏm chưa kịp ổn định vị trí đã giật nảy mình. Ông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-cay-long-gio/2864957/chuong-17.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.