Chương 18: Quan Quan đi hay ở
Nhung Lê thoát game, đứng lên.
Trình Cập thắc mắc: "Đi đâu thế?"
Anh mặc áo khoác vào, điềm nhiên trả lời: "Ăn cơm."
Trình Cập xem đồng hồ, ngạc nhiên, "Mới mười một giờ mà."
Nhung Lê đi thẳng đến cầu thang, không hề ngoảnh đầu, chỉ bỏ lại một câu: "Cà phê cậu pha khó uống chết được."
Trình Cập cũng vui vẻ đối đáp: "Đúng thế, cho chó uống mà."
***
Bên dưới, Từ Đàn Hề đang sắp xếp hàng hóa.
Hai tay cô khiêng chiếc thùng khá lớn, che khuất tầm nhìn, bị chiếc ghế đẩu cản chân, người cô thoáng loạng choạng, làm trượt chiếc thùng đi.
Đúng lúc đó Nhung Lê đi xuống cầu thang, lập tức đón lấy.
Từ Đàn Hề ngẩng đầu nhìn vào tay anh, bàn tay xương xương thon dài, trên móng tay có vầng trăng cong cong.
"Đặt ở đâu?" Nhung Lê thờ ơ hỏi.
Tay cô vẫn nâng đầu này chiếc thùng, tuy nhiên sức nặng đã dồn hết về đầu bên anh: "Kệ hàng đằng kia."
Nhung Lê nâng chiếc thùng bằng một tay, do chiều cao chênh lệch, tay cô bị hẫng, một mình anh mang chiếc thùng đi, nhẹ nhàng đặt trên mặt đất, "Còn thùng nào cần khiêng không?"
"Hết rồi, cảm ơn anh."
Hôm nay cô mặc váy yếm, bên trong là áo chiffon cổ lá sen in hoa, vạt váy rất dài, thân váy thêu những đóa hoa vàng. Cô buộc tóc kiểu đuôi ngựa, khuyên tai cũng là đóa hoa vàng nhạt.
Nhung Lê dời mắt sang chiếc thùng: "Khi nào cô khai trương?"
"Ngày kia."
Anh "à" một tiếng, không hỏi gì nữa, mà lấy ra bao thuốc trong túi áo khoác jeans
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-cam-tu-em/938124/chuong-18.html