🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chương 2: Buổi đầu gặp gỡ ngỡ đã quen



Thứ Bảy, Nhung Quan Quan không đi nhà trẻ.



Trời còn chưa tối, cả vòm không đều là mây tía màu cam hòa với một chút màu lửa đỏ, như thể bức tranh trừu tượng. Từ cửa hàng tiện lợi cuối phố đến thôn Trúc Loan Nhung chỉ cần mười phút đi bộ.



Sáu giờ rưỡi, đến giờ cơm tối, trên bàn trong sân đặt hai món mặn một món canh, một lớn một nhỏ im lặng cắm cúi ăn cơm.



"Anh." Nhung Quan Quan ngốn phồng cả má, tròn xeo mắt láo liêng, "Anh có bạn gái chưa?"



Nhung Lê không hề ngẩng đầu, "Chưa."



Bàn tay nhỏ bé của Nhung Quan Quan thoáng yên tâm vỗ lên tấm ảnh trong túi, đưa mặt đến gần, dè dặt hỏi: "Anh, vậy anh có bạn gái rồi có đưa em đi không?"



Bà Đào Thủy bảo, cậu là con riêng của mẹ cậu, sau này phải đưa đi.



Nhung Lê lùa một đũa cơm, trời chiều vẫn còn oi bức, anh cởi áo khoác ra, cánh tay bên phải xăm một hàng chữ màu đen. Anh thoáng nhướng mi, ánh mắt lãnh đạm tựa dòng nước, ấy vậy mà trong dòng nước nhạt kia lại gợn lên vẻ ung dung tự tại làm người ta xốn xang.



"Ăn cơm đi."



Nhung Quan Quan "vâng dạ" ăn vài miếng, lại cười tít mắt, "Anh, em ăn rất ít, với lại em cũng ăn dễ lắm."



Ý cậu nhóc đang nói: Anh, em rất dễ nuôi.



Nhung Lê gắp cà rốt trong món cá chưng thịt băm bỏ vào chén cậu.



Nhung Quan Quan xị mặt, "Anh, em không ăn cà rốt có được không?"



Nhung Lê lại gắp thêm hai cọng cải

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-cam-tu-em/938108/chuong-2.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.