Mấy người ngồi được một lúc thì huấn luyện viên tuýt còi thu hút sự chú ý của mọi người. Nhóm người đồng loạt quay đầu xuống, chỉ thấy huấn luyện viên chống nạnh hét lên chỗ bọn họ.
"Mấy cái thằng kia yêu đương thế đủ rồi nhá, xuống đây xem nào."
Mấy người đồng loạt cười cười rồi dần di chuyển từ hàng ghế khán đài xuống.
"Có chuyện gì vậy huấn luyện viên." - Lục Duy Tùng lên tiếng.
"Không có việc của em, một lát đứng ngoài quan sát." - Huấn luyện viên Tiền phất tay.
"Thần Hy, Minh Đức, Phong, Hạo Nhiên, mấy đứa ra sân đi." - Thầy Tiền chỉ mặt điểm tên mấy người còn lại rồi chí ra sân.
"À quên, còn Dương Mộc nữa." - Thầy Tiền quay lại kéo cả Dương Mộc đi.
Dạ Khả Vân bĩu môi, vẻ bất mãn không hề che giấu.
"Sao cậu không bị gọi đi vậy?" - Hạ Ngọc ngước đầu hỏi người bên cạnh.
Lục Duy Tùng lúc này đang tháo bớt băng bảo vệ cho đỡ bí bách. Anh nhún vai tỏ ý mình cũng không biết.
"Chắc thầy ưu ái mình."
Thật ra Lục Duy Tùng không phải không biết, anh ngược lại biết rất rõ là đằng khác. Mục đích mà huấn luyện viên
Tiền không gọi anh ra sân là vì muốn để cho bọn họ rèn luyện khả năng ăn ý với nhau. Cỡ như anh với đám người
Vu Minh Đức thì chẳng cần phải tập quá nhiều nữa.
Thầy Tiền chưa để bọn họ thi đấu ngay mà chỉ mặt điểm tên mấy người nữa, bảo bọn họ dãn cơ một chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rung-cam-cua-thanh-xuan/3646768/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.