Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
Đêm về, khi đèn đã tắt, Bạch Trác cuộn mình trong tấm chăn mỏng, cô nằm co chân lên cao song mắt cứ thao láo giữa bóng đêm đen như mực.
Bạch Trác dán mắt vào chiếc điện thoại đang nắm trong tay, cứ mỗi giây kim đồng hồ chạy là cô lại cảm thấy người mình lạnh dần, đến nỗi còn sinh ra ảo giác rằng kể cả tắt hết điều hòa cũng không thấy ấm hơn.
Cô vẫn giữ nguyên tư thế này cho đến tận hừng đông, mãi tới khi toàn thân mình cứng ngắc, ấy vậy mà cái điện thoại trong tay vẫn im lặng, không có bất kỳ động tĩnh nào.
Bạch Trác chớp mắt trong nỗi cay cay, khẽ giật ngón tay hơi cứng đờ, muốn nâng tay lên nhưng không sao giữ được điện thoại khiến nó tuột mất xuống chiếc giường mềm mại tựa như bông, phát ra một tiếng vang nho nhỏ.
Điện thoại rớt xuống tay, dường như có thể cảm nhận được độ ấm của nó qua tiếp xúc với da.
Đó là hơi nóng khi bị người ta cầm trong tay rất lâu, cuối cùng cũng được thoáng khí.
Ngón tay Bạch Trác run rẩy rồi chầm chậm siết lại, từ từ hạ tay về chỗ cũ, mu bàn tay khẽ chạm vào điện thoại nhưng rồi lặng yên.
Một hồi lâu sau, cô mới chậm rãi khép mắt lại.
Thứ hai vẫn đến như bao ngày, Bạch Trác dậy từ sớm theo thói quen. Cô ngồi xuống bàn học, ngồi một cái là hết một ngày.
Những ngày tháng trì trệ như vậy kéo dài gần nửa tháng, mãi đến lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-sang-long-toi/2445862/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.