Chuyển ngữ: Khu rừng đom đóm
Đêm giao thừa, vào tầm giờ này phố xá tấp nập người qua lại hơn thường lệ, trên mặt ai nấy đong đầy phấn khởi. Hai bên đường đèn đuốc sáng trưng, làm tăng thêm phần không khí lễ hội.
Lúc đầu bọn họ cũng hân hoan như thế đấy.
Dầu không trông thấy rõ ràng nhưng Bạch Trác vẫn có cảm giác, Hứa Yếm căng thẳng hơn bình thường. Từ khi kéo cô ra sau lưng thì anh đã ở trạng thái cực kì cảnh giác, như thể sẵn sàng tấn công bất cứ lúc nào dù chỉ là khả năng xảy ra chút tổn thương nho nhỏ.
Anh chỉ hơi buông lỏng cảnh giác lúc đã yên vị ngồi trên xe, dưng cũng chỉ nhiêu đó.
Lúc này, bàn tay đang giữ Bạch Trác hơi thả, không còn cầm chặt như trước nữa.
Hôm nay là giao thừa, không nên làm như vậy.
“Anh có biết không?” Cô cự quậy ngón trỏ, nhẹ nhàng gãi vào lòng bàn tay anh: “Em không sợ những thứ ấy.”
Cô dừng lại rồi thú thật: “Nhưng ban nãy có một khoảnh khắc em đã sợ vô cùng.”
Môi cô cong cong khi nhận thấy người bên cạnh cứng đờ, cô lật lòng bàn tay lại, ngón tay luồn qua kẽ tay của anh, mãi đến khi mười ngón tay đan vào nhau, nắm thật chặt, cô mới cất lời: “Em còn tưởng rằng anh muốn nuốt lời.”
Cái lần ở quán đồ ăn chiên trong kỳ nghỉ hè, Hứa Yếm cho rằng cô sợ mình nên lựa chọn xoay người bỏ đi y như trong phim điện ảnh, thậm chí không cho cô cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-sang-long-toi/2445807/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.