Lúc này, Tuỳ Diên đã sớm quên những chi tiết cụ thể, chỉ nhớ đến một khắc mình nghe thấy tiếng trầm ổn lạnh lùng từ đầu dây bên kia truyền tới.
Có lẽ chính là Giản Lạc Hà.
Cô chào một cách thân thiện: “Xin chào, xin hỏi Kiều Tư Đạt tiên sinh có ở nhà không? Là nhà tôi bảo tôi liên hệ với mọi người bên này, tôi là con gái của Tuỳ Cẩn Trí.”
Bên kĩnh im lặng trong chớp mắt, tiếng hít thở trầm thấp: “Tôi biết, xin chào.”
Tuỳ Diên cảm thấy tiếng nói người này làm cô có chút ngứa tai, cô rờ vành tai, nói tiếp: “Kiều Tư Đạt tiên sinh về việc quyên tặng ly uống rượu đồng thau kia, ngài bên đó có hiểu rõ không?”
“Tôi đã nghe gia đình nói qua, là việc cùng quyên góp sao?”
“Đúng vậy, tôi bây giờ đang học Đại học ở Mỹ, nên không cho anh thời gian cụ thể được, nhưng nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì năm sau tôi sẽ về nước, đến lúc đó sẽ tiện hơn, chúng ta lại liên lạc sau, anh thấy thế nào?” Cô nói.
“Để tôi xem…..Được, năm sau chắc có thể.”
“Cảm ơn.” Tuỳ Diên còn vội vã đi học, hàng lông mi dài chớp vài cái, cầm điện thoại, “Tôi nói kỹ với anh rồi nhé, chờ thêm mấy ngày nữa lại liên lạc.”
Cô vừa định cúp điện thoại thì đầu dây bên kia nói, “Xin hỏi một chút, cô tên là gì?”
“Tôi tên là Tuỳ Diên.” Cô cười trả lời.
“Tuỳ Diên, tôi nhớ rõ rồi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-ro-nhu-anh-sao-troi/3186927/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.