Trên đường trở về thành phố, Quyền Hoa Thần gọi người giúp việc đến biệt thự ở phía đông trước. Hai giờ sau, bọn họ tới cửa biệt thự, cả căn nhà đã được dọn dẹp sạch sẽ và gọn gàng.
Khang Chước mang theo túi xách từ thành phố S, đứng ở trong phòng khách của biệt thự nhìn trái nhìn phải.
Khi còn bé cậu và Doãn Đông Phàm từng tới đây chơi vài lần, hết thảy đều giống như trước. Tuy rằng giấy dán tường đã hơi ố vàng và bong tróc, đồ đạc cũng có vẻ cũ kỹ, nhưng vừa nhìn đã biết đây là dáng vẻ của một ngôi nhà, so với căn biệt thự của Quyền Hoa Thần trong tiểu khu thì trông có sức sống hơn nhiều.
“Đừng về nhà, cứ ở chỗ này đi, coi như là đi nghỉ mát.” Quyền Hoa Thần đứng ở phía sau cậu đề nghị.
Khang Chước nghĩ tới ngôi nhà vắng vẻ lạnh lẽo của mình, song lại nhìn xuống tấm thảm dưới chân, trong trí nhớ chợt hiện lên những hình ảnh cậu và Doãn Đông Phàm chơi đùa ở đây.
Lý trí nói với Khang Chước rằng, cậu đã làm phiền Quyền Hoa Thần rất nhiều, cậu nên về nhà và để Quyền Hoa Thần an tâm bận rộn công việc của mình, nhưng mà…
“Nhưng mà ngày mai tôi phải quay lại công ty làm việc, không thể ở bên em mọi lúc được. Nếu em không ngại phiền phức, có thể giúp tôi chăm sóc Lazzy, đổi lại, buổi tối tôi về dạy em bơi, em thấy thế nào?”
Khang Chước xoay người, trong ánh mắt tràn ngập vẻ ngạc nhiên mừng rỡ: “Được vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-chay/3448571/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.