Khi bóc đến con tôm thứ hai mươi, Khang Chước hoàn toàn nắm vững kỹ thuật bóc tôm, cậu đặt những phần thịt tôm hoàn chỉnh vào bát của Doãn Đông Phàm.
Trên bàn cơm vô cùng náo nhiệt, Doãn Đông Phàm đang đoán số uống rượu với người đối diện. Y nhìn thấy thịt tôm trong bắt, ngửa đầu ăn hết toàn bộ, sau đó ném bát sang một bên tiếp tục chơi đoán số.
Khang Chước mất hơn mười phút bóc tôm, Doãn Đông Phàm chỉ cần một giây để ăn hết chúng.
Hôm nay Doãn Đông Phàm cực kỳ vui vẻ, cuối cùng Khang Chước cũng dành thời gian gặp gỡ hội anh em của y.
Lúc trước Khang Chước đã đồng ý với y, nói rằng chờ bọn họ trở về từ hải đảo sẽ mời bạn bè của y ăn cơm. Nhưng sau đó Khang Chước phải trì hoãn mấy ngày để quay về trường làm thủ tục tốt nghiệp và thu dọn đồ đạc, tóm lại là kéo dài đến gần một tuần lễ. Vì chuyện này mà Doãn Đông Phàm náo loạn một hồi, trách Khang Chước nói lời không giữ lấy lời, mặc kệ thế nào cũng bảo Khang Chước phải chốt lịch ngay tối hôm nay.
“Sao anh không nói chuyện?” Doãn Đông Phàm chơi mệt rồi, khoác tay lên lưng ghế của Khang Chước, kề sát mặt hôn cậu một cái.
Khang Chước không thích thân mật ở nơi công cộng, cậu né người tránh đi nhưng không tránh được: “Anh đang bóc tôm cho em mà.”
“Anh bóc quá chậm, em chờ không nổi.” Doãn Đông Phàm nắm lấy tay Khang Chước định ném thịt tôm vào bát của y, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ruc-chay/3448547/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.