Năng lực phản ứng này, còn có khả năng phối hợp giữa bắp thịt và xương khớp, cùng thân thể cường tráng khác hẳn beta, An Lan dám chắc người trông coi cậu chính là một alpha.
May mắn đó là alpha, nếu hắn là beta thì sẽ không bị tin tức tố ảnh hưởng.
An Lan không biết khả năng của mình đến đâu, nhưng dù thế nào cậu cũng phải dốc hết sức thử một lần, cho dù có thất bại đi chăng nữa, bọn họ cũng không giết cậu đâu.
An Lan đi vài vòng, cảm giác tê dại ở hai chân đã biến mất, thế nhưng đối phương trước sau vẫn không lấy cái khăn đang bịt mắt cậu xuống, đợi đến khi An Lan bị mang về trên ghế, hai tay hai chân đều bị trói lại rồi, lại có thêm một người khác từ bên ngoài đi vào.
Trên cánh tay nhói lên một cái, An Lan có thể cảm giác được đối phương không phải đang tiêm cho cậu cái gì, mà đang lấy thêm mẫu máu của cậu.
Sau đó, cả gian phòng lại chìm trong tĩnh lặng.
"Này, mở bài hát gì đi." An Lan nói.
"Ồ, hiếm thấy đấy. Tôi còn tưởng cậu sẽ không bao giờ chịu mở miệng nói chuyện với tôi chứ." Thanh âm của đối phương đầy châm chọc.
"Không mở thì thôi."
"Cậu bây giờ chắc chắn trong đầu còn đang mải suy đoán xem chúng tôi là ai. Mở nhạc không làm gián đoạn tư duy của cậu sao?"
An Lan trả lời: "Suy đoán xây dựng dựa trên manh mối. Không có manh mối, thì tất cả chỉ là đoán bừa. Còn không bằng nghe mấy bài hát giết thời gian."
Âm thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rot-cuoc-la-ai-can-toi/1346352/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.