Giọng mẹ An đột nhiên vang lên, thành công kéo An Lan ra khỏi mớ suy luận hại não kia.
Thôi, không nghĩ nữa.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng không có nghĩa lý gì. Nếu thành Omega thật, chẳng lẽ còn chết người được chắc?
Nói không chừng lần xét nghiệm máu tới, cậu lại nhảy nhót tưng bừng rồi ấy chứ.
Còn chưa đầy hai tuần nữa là đến kỳ thi tháng đầu tiên, chủ nhiệm lớp vì trợ giúp học sinh nâng cao thành tích, cho nên mỗi tiết tự học tối đều sẽ có giáo viên bộ môn ngồi trên bục giảng giải đáp câu hỏi, hướng dẫn mọi người giải đề.
Do đó mà đám An Lan cũng chẳng kịp về nhà ăn tối.
Lúc kết thúc môn học cuối cùng của buổi chiều, Kiều Sơ Lạc ngồi bên cạnh bèn hỏi: “Tối nay ăn gì?”
“Bánh trứng tráng.” An Lan không chút nghĩ ngợi, mà trả lời theo bản năng.
“Bánh trứng tráng? Mày ăn đủ no hả?” Kiều Sơ Lạc buồn cười hỏi.
“Một cái không đủ thì ăn hai cái. Cộng thêm hai chiếc giăm bông nữa.” An Lan cười tủm tỉm đáp.
Thật ra, An Lan đang nghĩ bản thân đã hứa hẹn hôm nào có tiết tự học tối sẽ mời Cố Lệ Vũ đi ăn. Nhưng thời gian eo hẹp, không thể tới quán ăn được, thế thì cậu sẽ mời hắn ăn bánh tráng trứng vậy. Nói không chừng hắn chưa từng ăn thử, còn cảm thấy mới mẻ ấy chứ.
Hai đứa để cặp sách ở lại lớp, rồi đi ra ngoài cổng trường để mua bánh trứng tráng.
Mới chỉ ngửi thấy hương thơm lừng của nước tương mà An Lan đã không ngừng nuốt nước miếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rot-cuoc-la-ai-can-toi/1346322/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.