Trong lúc chờ chủ quán lấy bánh bao ra khỏi ***g hấp, Thần Ca gọi cho VV.
Giọng VV khàn khàn, Thần Ca vừa mở ví tiền vừa hỏi, “Ủa, mới dậy à?”
“Không,” VV nói, “Chỉ là cổ hơi khó chịu, cậu đang làm gì thế?”
“Đang mua cho anh đẹp trai bánh bao, ài, cậu biết không, hôm qua mình ngủ ở nhà anh ấy, thấy dáng người của anh ấy được lắm.” Thần Ca chẳng phân hoàn cảnh nói ra, cậu thẳng thắn vô tư, chỉ có ý khen ngợi giới thiệu cho bạn mình biết đối tượng của y dáng người chuẩn, nào ngờ vào tai người khác lại biến hẳn ý nghĩa, mấy người xếp hàng bên cạnh cậu bắt đầu dùng ánh mắt khác thường nhìn cậu.
“Ừm…Bệnh của anh ấy đỡ hơn chưa?” VV trả lời có lệ, hình như không cao hứng lắm.
Thần Ca kì quái, theo tính cách của VV, hẳn là đã sớm đòi cậu ảnh chụp khoả thân rồi, cậu nhấn mạnh lần nữa, “Dáng người được lắm đó! Mình không lừa cậu, sáng nay lúc tỉnh dậy mình với anh ta ôm nhau, mình có thể chắc chắn là người anh ta rất rắn chắc, cậu….Thực sự không muốn xem ảnh tối qua mình chụp?” Ảnh chụp này nọ chỉ là Thần Ca gạt VV thôi, hôm qua cậu chỉ mải nghĩ cách để Ôn Uyển Nhu hạ sốt, làm gì còn tâm tư đi chụp ảnh.
Người chung quanh Thần Ca dạt ra cách cậu vài bước xa, người đàn ông trung niên đứng trước cậu còn ho khan nhắc nhở.
Thần Ca che mũi, nhỏ giọng nói với VV, “Người đứng trước mình hình như bị cảm, mình sẽ gọi cho cậu sau, đỡ bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/rong-bien-bi-meo-an/1211687/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.