Hạ Thanh Từ đặt kệ xuống và cất hết vào hộp, nghe Mạnh Phi Du nói, trên mặt không có biểu tình gì. 
Cậu trầm mặc, cũng không có nhờ Tạ Bệnh Miễn cản giúp, nhưng nếu về sau mang lại nhiều phiền toái, cậu ngược lại hy vọng rằng Tạ Bệnh Miễn đừng có mà tới giúp. 
Thế nhưng chuyện đã xảy ra, cậu vẫn nghĩ như vậy, thật quá đáng. 
"Tôi không có yêu cầu cậu ấy tới." Hạ Thanh Từ đáp lại, nhìn Mạnh Phi Du bằng ánh mắt thờ ơ. 
Trong đầu cậu hồi tưởng lại hình ảnh Tạ Bệnh Miễn lúc đó không chút do dự chặn lại cho mình, muốn nói thêm gì đó, nhưng nhìn thấy vẻ mặt tức giận của Mạnh Phi Du nên cậu đành thôi. 
"Cậu không có yêu cầu..." Mạnh Phi Du đặt kệ xuống "Ầm" một tiếng, bầu không khí lúc này cứng lại, Vu Uyển xếp sách xong, tiến vào giữa hai người. 
"Bớt cãi nhau đi, cậu lo cho Nhị ca thì tới đó mà thăm." Vu Uyển tức giận nói: "Đừng có ở đây mà nổi khùng với lớp trưởng." 
"Nhị ca, nếu hắn mà biết, chắc chắn sẽ đánh chết cậu." 
Hai người không nói thêm nữa, Mạnh Phi Du vẫn nhăn mặt, làm xong việc thì trực tiếp rời đi, không nói lời nào với Hạ Thanh Từ. 
"Lớp trưởng, kệ cậu ta đi." Vu Uyển an ủi: "Cậu ta chỉ là lo quá hóa cuồng." 
"Nhị ca...vốn dĩ sức khỏe không được tốt." Vu Uyển do dự, nhưng sau khi nghĩ lại, cô nói: "Vì thế gia đình rất lo cho cậu ấy. Nghe đâu cái tên... là mẹ cậu ấy lên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-xa-giao-thao-co-chap/3539132/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.