Ăn tối xong, hai người tới phòng khách vừa uống trà, vừa nói chuyện. Thành Dương cũng lẽo đẽo theo sau ngồi ngay bên cạnh, mở tivi xem chương trình hoạt hình yêu thích. Sự có mặt của Thành Dương khiến Thành Nam cảm thấy thật ngượng ngùng, đến độ muốn đuổi cổ Vĩnh Tân về ngay lập tức.
Vĩnh Tân thì ngược lại, mặt mày hớn hở vui như tết. Hắn với Thành Dương mới gặp mà như đã quen biết lâu rồi, cực kỳ tâm đầu ý hợp. Thành Nam quan sát hai người bọn họ, nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên gương mặt Thành Dương mà cảm thấy bản thân làm cha thật thất bại.
Bấy lâu nay anh chỉ biết cắm đầu vào làm việc đến nỗi quên mất lần cuối cùng hai cha con thực sự có giây phút vui vẻ là lúc nào. Công ty càng phát triển, khiến anh càng không có nhiều thời gian ở bên cậu bé. Thậm chí lần đi chơi hôm trước hứa mãi mới có dịp thực hiện.
Nhiều khi anh nghĩ, nếu đổi lại là Thành Chương, không chừng Thành Dương đã có một tuổi thơ nhiều màu sắc hơn. Vì người anh sinh đôi này trời sinh tính tình phóng khoáng, lanh lợi, lại không bị gò bó bởi bất cứ thứ gì, chắc chắn ở bên hắn Thành Dương sẽ không bao giờ cảm thấy tẻ nhạt.
Đang mải mê quan sát hai người nọ, giọng nói Vĩnh Tân chợt vang lên cắt đứt mạch suy nghĩ của anh:
“Bác sẽ thường xuyên tới chơi, dạy con chơi cờ vua, được không?”
Thành Dương tỏ vẻ thích thú reo hò:
“Dạ được.”
Thành Nam nghe tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-xa-em-la-bao-to/2553950/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.