Hôm sau Vĩnh Tân và Thành Nam lại tiếp tục quay về công việc của mình. Tối đến thấy Thành Dương ôm gối lên giường Thành Nam mới sực nhớ ra máy lạnh phòng cậu bé chưa sửa, vỗ trán nói:
“Ây da! Hôm nay con ngủ ở đây một bữa nữa. Mai ba sẽ cho người tới sửa máy lạnh.”
Thành Dương lắc đầu nguầy nguậy:
“Không đâu! Tiền trong ống heo là để nuôi bạn Nhi. Con không sửa máy lạnh đâu!”
Đến lúc này Vĩnh Tân với Thành Nam mới ngớ người ra, cả hai quên bén đi luôn việc này. Thành Dương lại nói:
“Ba Tân đã nói với cô Hà chưa ạ?”
Vĩnh Tân cười như mếu, xoa đầu cậu bé:
“Hôm nay bận quá, ba quên mất tiêu. Thôi thì mai dù gì cũng là chủ nhật. Ba hẹn mẹ con Thảo Nhi đi cắm trại. Sẵn tiện hỏi bạn luôn chịu không?”
Vẻ mặt ủ rũ của Thành Dương lập tức biến mất, cười tít mắt reo lên:
“Dạ chịu!”
Thành Nam nằm kế bên lại một phen kêu trời. Con nít thời nay đúng là không thể xem thường được nha. Chả bù với anh, gần ba mươi tuổi đầu mới biết yêu là gì.
Hôm sau như đã hứa, Vĩnh Tân lái xe chở hai cha con Thành Nam tới nhà đón mẹ con Thảo Nhi đi dã ngoại. Ai ngờ vừa đến nơi đã xuất hiện một vị khách không mời, là Vĩnh Thuỳ.
Nhác thấy bóng dáng của cậu ta, sắc mặt Thành Nam sa sầm lại, nhưng nhanh chóng quay về trạng thái bình thản ban đầu. Vậy mà vẫn không giấu được đôi mắt tinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-xa-em-la-bao-to/2553938/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.