Thành Nam mở mắt ra, khung cảnh lạ lẫm vô cùng. Duy chỉ có người trước mặt là quen thuộc, nhưng quen thuộc đến buồn nôn.
Vĩnh Tân vuốt nhẹ mái tóc anh, dịu dàng nói:
“Em đừng mắng anh. Anh chỉ là rất nhớ em, muốn gần em thêm một chút thôi.”
Thành Nam lườm hắn một cái, không nói không rằng chống tay ngồi dậy. Đối với người như hắn ta, nhiều lời chỉ vô ích. Vĩnh Tân thấy anh muốn bỏ đi, vội vàng ngăn lại. Lúc này, anh thực sự nổi giận, rít lên trong kẽ răng:
“Thả tôi ra!”
Vĩnh Tân vẫn lì lợm níu kéo:
“Em đừng đi. Ở lại bên anh.”
Thành Nam hừ lạnh:
“Anh nằm mơ?”
Nói rồi, anh không do dự bước xuống giường, hướng cửa mà chạy đi. Ai ngờ vừa ra khỏi cửa đã có bốn năm gã đàn ông cao to đứng chờ sẵn ngăn anh lại.
Khi xưa anh cũng có đi học võ, nhưng đứng trước những người cao to như hộ pháp kia, dù anh có ba đầu sáu tay cũng không thể chống trả nổi. Một người đàn ông cao trên một mét tám, so với bọn họ, bỗng dưng thật nhỏ bé, sức chống cự là bằng không.
Vĩnh Tân từ phía sau bước tới. Thấy hắn, Thành Nam giận muốn bốc khói:
“Anh là đồ biến thái! Anh dám ngang nhiên bắt cóc tôi?”
Vĩnh Tân đi đến bên cạnh anh, tay chạm vào gương mặt nóng hừng hực vì lửa giận:
“Anh chỉ muốn tốt cho em.”
Thành Nam xoay mặt tránh đi bàn tay ghê tởm của hắn:
“Những việc anh làm chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-xa-em-la-bao-to/2553918/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.