Một ngày nọ, Thành Nam vẻ mặt thành khẩn nói với dì Tuyết:
“Dì hãy giúp tôi… trốn khỏi đây.”
Dì kinh ngạc hỏi anh:
“Tại sao lại muốn trốn đi? Cậu Tân rất yêu thương cậu mà?”
Thành Nam lắc đầu:
“Anh ta bị điên rồi. Anh ta đã giam giữ tôi ở đây cả tháng nay. Dì không nhận thấy sao?”
Trong ánh mắt của dì Tuyết thoáng vẻ dao động:
“Cậu Tân nói, cậu ấy đưa cậu đến đây là để chữa bệnh. Kể từ khi công ty gặp khó khăn, cậu liền thay đổi tâm tính, tinh thần bất ổn, luôn muốn thoát khỏi cậu ấy. Không khí trên này sẽ giúp cậu bình tâm hơn. Cậu ấy dặn, tuyệt đối không được nghe lời mà giúp cậu thoát khỏi đây.”
Thành Nam nghe dì Tuyết nói vậy, giận đến run người. Hắn ngang nhiên nói anh là kẻ có bệnh thần kinh, lừa dối một người thật thà như dì Tuyết.
“Dì đừng tin anh ta. Giúp tôi, tìm một ít thuốc mê, đủ để cho bọn vệ sĩ kia mê man vài tiếng, nhân cơ hội đó tôi sẽ bỏ đi. Nếu dì không giúp, tôi sẽ chết dần chết mòn tại đây. Lần trước anh ta đã tiêm thuốc mê bắt tôi tới chỗ này, có lẽ trong căn nhà còn cất giữ một ít. Hiện giờ chỉ có dì mới có thể tự do đi lại khiến anh ta không phòng bị.”
Dì Tuyết hoang mang tột cùng. Rốt cục ai điên ai tỉnh dì không cách nào phân biệt được nữa. Cuối cùng dì nói:
“Tôi không thể làm vậy. Tôi đã nhận tiền của cậu Tân, tới đây để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-xa-em-la-bao-to/2553913/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.