Edit: Thanh
==================
Sáng hôm sau, Khương Từ hiếm khi nằm ì trên giường, ngủ đến mười hai giờ trưa vẫn chưa thức dậy, vẫn là Thẩm Thính Nam gọi điện thoại về cô mới mơ mơ màng màng nhận điện thoại.
Lúc đó Thẩm Thính Nam vừa họp xong, về đến văn phòng anh lập tức gọi điện thoại cho Khương Từ, nghe giọng cô liền biết cô còn đang ngủ, lo lắng hỏi: “Vẫn còn đang ngủ sao? Đã ăn bữa sáng trên tủ đầu giường chưa?”
Sáng sớm Thẩm Thính Nam phải ra ngoài, anh bưng bữa sáng đến bên giường, muốn gọi Khương Từ dậy ăn sáng trước rồi ngủ tiếp, nhưng lúc đó Khương Từ đang ngủ say không chịu động, Thẩm Thính Nam muốn ôm cô dậy, còn cô thì cứ chui đầu vào chăn, mơ mơ màng màng trả lời anh sau khi dậy sẽ ăn, Thẩm Thính Nam không có cách nào với cô, lúc đó đã sắp đến giờ họp nên anh đành phải tới công ty trước.
Cuộc họp hai tiếng kết thúc, anh nghĩ lúc này Khương Từ có lẽ đã thức dậy, không ngờ anh gọi đến cô vẫn còn đang ngủ, anh không yên tâm, sau khi cúp điện thoại, anh đứng dậy tháo áo khoác trên giá xuống, đi thẳng ra ngoài.
Thư ký Lý đang định vào báo cáo công việc, thấy Thẩm Thính Nam muốn ra ngoài, hỏi: “Tổng giám đốc Thẩm muốn ra ngoài sao?”
Thẩm Thính Nam “Ừ” một tiếng, nói: “Tôi về nhà một chuyến, chút nữa giám đốc Giang tới thì nói anh ấy chờ một chút.”
“Được.”
Thẩm Thính Nam lái xe về nhà, trên đường đi qua quán Phúc Ký, anh xuống xe mua cơm mang về, lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-tay-em/4603788/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.