“Đừng đi, Uyển Lăng.” Hạ Vũ Lâm nắm chặt tay nha hoàn, sợ nàng đẩy mình ra ra.
“Tiểu thư, không được đâu.Nếu ta không đi Hạ công tử sẽ càng rống to, đến lúc đó tiểu thư lại sợ tới mức cả người đổ mồ hôi lạnh .”
“Nhưng mà ta sợ.”
Tuy rằng bộ dạng hắn cao cường như vậy, có lẽ hắn là nam nhân tuấn tú nhất mà nàng thấy qua, nhưng hắn là người xa lạ, hơn nữa làm sao có thể nắm lấy người xa lạ.
Uyển Lăng cầm tay nàng, ủng hộ nói:“Tiểu thư, hãy nói chuyện với hắn, hỏi hắn muốn giam lỏng chúng ta tới khi nào –”
“Mặc khác tuỳ cơ hành động ,nhưng trước đó tiểu thư nhà ngươi có thểthản nhiên chung đụng với ta, ta sẽ không để nàng rời đi .” Tiếng cườicủa Hạ Ngạn Quân vang lên.
Chủ tớ hai người vừa quay đầu lại, một thân cẩm bào Hạ Ngạn Quânphất tay áo bước lên lầu các,khuôn mặt tuấn dật phi phàm tràn đầy ýcười.
“Hạ công tử, xin ngươi để chúng ta rời đi được không?” Uyển Lăng quỳ xuống, dập đầu thỉnh cầu.
“Ta đã nói rất rõ ràng , có thể sớm rời đi một chút hay không, toànbộ phải xem tiểu thư nhà ngươi.”Con ngươi trêu ghẹo của hắn lại bắt đầuhướng về phía Hạ Vũ Lâm đang phát run.
Một thân y phục phấn hồng dài, nàng là thiên kim cao quý thanh taolịch sự thật sự làm động lòng người, để cho người ta muốn ôm nàng vàotrong ngực an ủi một phen.
Hạ Vũ Lâm biết hắn đang đánh giá nàng, tuy rằng ánh mắt của nàngkhông có nhìn thẳng mắt hắn, nhưng ánh mắt nóng rực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/roi-vao-tay-ac-nam/28316/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.